Nàng hận hắn như vậy nhưng lúc này nhìn thấy hắn lòng lại chua xót. Hoa Đình Phong bị giam trong thiên lao vương phủ, không gian âm u, chật hẹp không có ánh sáng mặt trời, chỉ có ánh nến leo lét
Nam tử bình thường tóc cài trâm ngọc giờ tóc rối tung, khuôn mặt tuấn tú tái nhợt. Nghe nói có người đến thăm hắn vội đứng dậy, dưới chân vang lên tiếng xích sắt.
Lam Kiều Nhị nhìn kĩ mới phát hiện hắn bị xích bằng xích sắt, đi lại cực kì bất tiện. Tiếng xích sắt kêu như cứa vào tim Lam Kiều Nhị khiến nàng muốn khóc. Lặng lẽ cúi đầu, nàng đứng ở ngoài nhà giam, cách song gỗ từ xa nhìn hắn, không dám tới gần.
Ngục tốt mang đến tấm vải đen, bịt mắt Hoa Đình Phong.
Nghe nói lúc tử tù gặp hòa thượng, ni cô đều phải như thế, bịt kín mắt họ lại để họ có thể thẳng thắn sám hối.
Chỉ nghe hắn mỉm cười nói.
– Sư thái, đa tạ ngươi tới thăm ta.
– A di đà Phật, Vương gia cần gì khách khí như thế, lúc trước người rất tốt với bản am, hôm nay bần ni đến tiễn ngươi một đoạn đường cũng là cái duyên. Sư thái hơi vái chào.
– Sư thái mang cả điểm tâm đến?
– A, Vương gia thật tinh, vừa đến đã biết
Sư thái xoay người gọi Lam Kiều Nhị:
– Tĩnh Tử, đem điểm tâm tới trước mặt Vương gia đi.
Tĩnh Từ là tên lúc này của Lam Kiều Nhị, lúc này nàng giả làm ni cô thì cũng phải có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-phi/2263987/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.