– Còn không mau đuổi theo? Mục Triển vội thúc giục Hoa Đình Phong đang ngây ngẩn
– Kiều Nhị… Kiều Nhị
Hoa Đình Phong giật mình tỉnh ra, vội chạy theo. Đôi chân như bị tra tấn giờ nhẹ nhàng chạy theo Lam Kiều Nhị, dây xích trói hắn cũng như phế vật.
– Đình Phong lần này lại nếm mùi đau khổ rồi
Nhìn đôi oan gia người chạy ta đuổi, Mục Triển cười vui vẻ như xem kịch
– Đình Phong sẽ có cách lấy lại trái tim Kiều Nhị. Còn nhớ chúng ta đánh cuộc gì không? Thanh Toàn nhắc nhở trượng phu.
– Đánh cuộc gì? Hắn giả ngu.
– Lúc trước khi mới đến Nhạc Dương, ngươi nói Đình Phong sẽ bó tay chịu trói, ta nói hắn đã định liệu trước, còn nhớ không. Ngươi thua rồi còn định chối. Nàng bĩu môi.
– Vậy phạt ta ôm hôn Hoàng hậu nương nương đi!
Mục Triển vui vẻ vươn tay về phía thê tử…
***
– Kiều Nhị… Kiều Nhị
Hoa Đình Phong chạy men theo dàn hoa tường vi đuổi theo người đang tức giận, vươn tay ôm chặt lấy nàng, không cho nàng trốn tránh.
– Buông ra, buông ra.
Lam Kiều Nhị kêu lớn, hung hăng cắn hắn. Nhưng cho dù tay hắn bị nàng cắn nhưng hắn vẫn sống chết không buông
– Ngươi định làm gì? Nàng bực mình hỏi
– Kiều Nhị… nàng còn yêu ta đúng không? Hắn đuổi theo để hỏi câu hỏi sớm đã có đáp án.
– Ngược lại, ta hận ngươi! Nàng tức giận quay đầu đi.
– Nếu hận ta cần gì mạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-phi/2263977/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.