Nhưng lúc này lại có một trận âm thanh không hài hòa đánh vỡ ngay tốt đẹp này, Bố Nghiêu bất mãn mở mắt ra, liền thấy một nam sinh mảnh khảnh hùng hổ đi vào trong tay còn cầm một con mèo hoa.
"Xú đáng chết, các người mau trị cho nó, nếu trị không hết tôi cũng không cần nó."
Nam sinh che mũi lại, đem mèo hoa ném lên giường bệnh, sau đó lui ra phía sau tản bộ giống như đang trốn ôn dịch.
Mèo hoa bị quăng ngã không nhẹ, nó thấp thấp meo một tiếng, đầu chậm rãi nâng lên, có thể là quá yếu cuối cùng không thể giãy giụa được nữa nằm ở trên giường bệnh, mở miệng hô hấp khó khăn.
"Ngươi không biết cố gắng nhanh khoẻ lại, tao liền mặc kệ mày, vứt mày đi."
Nam sinh chán ghét trừng mắt nhìn mèo hoa "Cũng không biết nên phân loại rác ướt hay là rác khô."
Người như vậy cũng xứng nuôi miêu? Trong lòng Bố Nghiêu hừ lạnh.
Quản gia thấy thế, nhíu mày "Vị tiên sinh này, mèo bị bệnh thì trị là được rồi, cũng không phải nó muốn bị bệnh, cậu hà tất phải hung dữ với nó như vậy?"
"Mèo là của tôi, muốn làm thế nào là chuyện của tôi. Lão tiên sinh à, ông vẫn nên quản tốt mèo nhà mình đi."
Nam sinh nhìn quản gia ăn mặc xa xỉ, thái độ không kiêu nhạo như đối với hộ sĩ, nhưng cũng mang theo thái độ không ai bì nổi.
Nhân viên bên cạnh sôi nổi lắc đầu "Lại là cậu ta, cậu ta tới đây rất nhiều lần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-mieu/2907535/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.