Cửa nhà được mở ra, ánh đèn vàng chập chờn đủ để nhìn được bố cục của ngôi nhà. Phong Miên đảo mắt nhìn một vòng, cảm thấy nơi đây rất giống nhà của mấy phù thuỷ trong truyện cổ tích hồi nhỏ cô được nghe kể.
Căn nhà gỗ không lớn lắm, nội thất cũng vô cùng đơn giản. Một bên là tủ sách với những cuốn sách cũ kĩ mang đầy hơi thở của thời đại. Phía còn lại là những chai lọ thuỷ tinh lạ mắt chất đầy trên kệ tủ gỗ, bên trong là đủ các loại thực vật. Bàn gỗ dài được đặt ở giữa phòng, trưng bày nến và vài chiếc nồi nhỏ bằng đất được bắc trên kệ ba chân để nung.
"Cô cứ tự nhiên nhé."
Lạc Yến như một kẻ lạc loài trong khung cảnh này vậy. Anh ta mặc bộ đồ hiện đại sáng màu, cẩn thận lấy lạc thảo và những lá cây khác để lên bàn.
"Tôi không ngờ là "phòng thí nghiệm" của anh sẽ như vậy."
Phong Miên nhàn nhạt lên tiếng, lấy một quyển sách trên giá xuống, lật mở. Những trang giấy được bảo quản kĩ càng, chữ viết bằng tay nắn nót, quả thật rất giống với mấy cuốn phù phép của phù thuỷ xấu xa.
"Cô không thấy như vậy rất có cảm giác thần bí sao?"
Lạc Yến bật cười, lấy một cốc nước nhỏ đưa cho cô.
"Vậy, những lá cây kia để anh chế thuốc sao?"
Cô gái nhỏ tựa vào thành bàn, nhìn mấy món đồ mà Lạc Yến vừa bày ra. Cô không nghĩ anh ta sẽ chế thuốc từ những thứ này. Thuốc uống hiện nay cần phải qua sự kiểm duyệt nghiêm ngặt, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-kieu/4618249/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.