Mạc Khiết Thần vừa đi không lâu, Minh Triết bước vào. Anh ta gật đầu chào Phong Miên, rồi đặt cả chồng văn kiện trên tay xuống bàn làm việc.
"Chủ tịch bảo cô đọc mấy cái này."
"Ồ."
Phong Miên gật đầu, xoay ghế chủ tịch ngồi xuống. Ghế chủ tịch Mạc Khiết Thần ngồi vô cùng vừa vặn, đến cô lại chẳng khác trẻ nhỏ, như thể lọt thỏm trong ghế. Phong Miên điều chỉnh một hồi mới thấy thoải mái.
"Anh định ở đây sao?"
Nghe thấy thanh âm nhỏ nhẹ kia, Minh Triết mới cứng nhắc cử động. Anh ta còn tưởng sẽ bắt gặp phản ứng kinh ngạc của cô gái này nữa chứ, không ngờ lại bình thản ngồi cả lên ghế chủ tịch.
"Cô cần gì có thể nói với thư kí bên ngoài."
Anh ta nói xong liền xoay người bước đi. Dù cho lão đại chưa nói, nhưng anh ta phải điều tra cô gái này thôi.
Ánh sáng từ cửa kính tràn khắp căn phòng. Tấm rèm đằng sau bàn làm việc đã được kéo lại, giữa nền đen nổi bật hình ảnh một cô gái xinh đẹp mặc váy trắng cầu kì.
Phong Miên chống cằm nhìn tờ giấy mình đã viết kín mít, lại thở dài một tiếng. Hiện giờ chỉ viết nhiều thôi cô cũng thấy đau tay, mỏi tay rồi.
Những văn kiện kia đều là của mấy công ty giải trí, trong đó còn có hợp đồng do Dương Văn gửi đến. Cô không hiểu Mạc Khiết Thần muốn làm gì, nên đành ghi lại mấy điểm không hợp lí của hợp đồng lại. Cũng phải hai ba tiếng đồng hồ rồi, vậy mà Mạc Khiết Thần vẫn chưa trở lại.
Cô bĩu môi xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-tang-kieu/4618246/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.