Hoàng thượng tới Thượng Lâm Uyển chưa được mấy ngàythì Thái hậu lại tái phát bệnh cũ, đầu càng lúc càng đau, nghiêmtrọng đến mức không còn nhìn thấy gì cả. Không có Hoàng thượng,người làm chủ trong cung Vị Ương là Hoàng hậu Vệ Tử Phu vội vàngrời điện Tiêu Phòng để hầu hạ bên giường bệnh Vương thái hậu, mộtmắt truyền các thái y vào hội chẩn, một mắt phái người phi ngựabẩm báo Hoàng thượng ở Thượng Lâm Uyển. Lưu Triệt nghe tin thì rấtngạc nhiên nhưng vẫn sắp xếp, “Mời Tiêu Phương tiên sinh của Tử Dạ yquán vào cung chữa bệnh cho Thái hậu.” Dương Đắc Ý cho là Hoàng đếnghĩ tới mẫu thân thì chắc sẽ lên đường hồi cung song Lưu Triệt vẫnhàng ngày dẫn mọi người đi săn thú như cũ, ngoài mặt cũng không tỏvẻ gì là quá lo lắng, không biết là do tin tưởng vào y thuật củaTiêu Phương hay đang nghĩ gì trong lòng.
“Tiêu tiên sinh.” Vệ Tử Phu cùng với Tiêu Phương đi vàocung Trường Nhạc, nhẹ giọng hỏi, “Bệnh của Thái hậu nhờ vậy vàotiên sinh.”
Tiêu Phương đón lấy hòm thước từ tay Lộng Triều rồiquay đầu, ánh mắt bình thản, điềm đạm đáp lời, “Tiêu Phương nhấtđịnh sẽ cố gắng hết sức.” Nội thị tiến lên kéo màn che để lộ radung nhan hơi tiều tụy của Vương thái hậu.
“Tiêu tiên sinh”, Đan Dương hầu phu nhân Kim Nga ở mộtbên dò hỏi, “Sức khỏe của Thái hậu nương nương thế nào?”
Tiêu Phương chẩn mạch xong quay sang hỏi nội thị bêncạnh, “Nương nương vẫn dùng phương thuốc ta kê lần trước đúng thời hạnchứ?”
“Vẫn luôn dùng đúng hạn.” Minh Đạt khẽ khom người,“Vốn vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-han/3226007/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.