Đang nói chuyện thì bỗng nghe phía ngoài có tì nữ vén rèmlên bẩm, “Phu nhân, Ngũ tiên sinh tới.”
Lưu Thiển khẽ “a” một tiếng rồi ngẩng đầu lên, gương mặtthoáng ửng hồng, mọi người đều thấy rõ và đều ngầm hiểu. Đồ phu nhân liền dặn bảo:“Lão gia chưa về, xin mời Ngũ tiên sinh chờ ở phòng chái đông, hầu hạ thật chuđáo không được chậm trễ.” Tỳ nữ vâng lời, nhẹ nhàng lui ra.
Trần A Kiều, liền đứng dậy cáo từ, “Ta không thể ở lại quálâu, ta đi về trước đây.” Nàng đưa cặp mắt trong veo như nước hồ thu nhìn LưuLăng. Lưu Lăng biết ý cũng đứng dậy, “Mẫu thân, con sẽ lại về thăm”, rồi chỉvào A Kiều nói, “giờ đưa vị này trở về trước đã.”
Di Khương cũng khom người nói, “Di Khương đa tạ Lăng tiểuthư và Trần nương nương đã chiếu cố suốt mấy ngày qua.” Cô ta chưa nói dứt lờithì mắt đã đỏ mọng lên, cực kỳ lưu luyến không muốn rời xa.
“Ngốc ạ”, Lưu Lăng an ủi, “Di Khương, ngươi chăm sóc nhị tiểuthư cho tốt là ta biết ơn ngươi rồi.”
Trần A Kiều dắt tay Lưu Lăng rời đến chỗ giao giữa trong vàngoài viện thì thấy dưới tàng cây ở cuối hành lang chạy xuyên qua vườn hoa vànhững tán liễu có một người áo trắng mặt mày điền đạm, khí phách hiên ngangđang quay đầu nhìn lại. Đó chính là Ngũ Bị đứng đầu Hoài Nam bát công ngày xưa.
“Tham kiến Trần nương nương. Tham kiến Trưởng công chúa PhiNguyệt.”
“Ngũ tiên sinh từ chái đông đến à?”, Lưu Lăng khom người hỏi,thái độ thanh nhã đoan trang
“Ngũ Bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-oc-han/3225995/quyen-2-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.