Năm đó, công ty Thiên Mãn tổ chức chuyến du lịch nhân kỉ niệm 3 năm ngày thành lập công ty của Hoàng Bảo. Hoàng Bảo là một nhân tài từ nhỏ, hắn ngậm thìa vàng mà lớn lên, theo học đại học tài chính ở Phú Lãng Sa, nghe nói năm đó điểm hắn rất cao được Phú Lãng Sa đại học trường học đầu tư học bổng toàn phần, làm gia đình hắn vô cùng tự hào. Công ty của Hoàng Bảo không lớn nhưng đãi ngộ lại rất tốt, lần này lại kỷ niệm 3 năm nên chi một khoản tiền lớn cho nhân viên đi du lịch. Hắn đem lòng yêu một người con gái tên Yên Tử, lần đó đi du lịch, đã chuẩn bị sẵn nhẫn để cho nàng một đêm cầu hôn thật lãng mạng. Nhưng nào ngờ, người tính không bằng trời tính, chuyến bay đó gặp sự cố, Yên Tử cũng vì đó mà qua đời.
Vài ngày sau hắn mang xác nàng về, yên lặng an táng, không khóc không cười cảm xúc cứ như vậy nhạt nhòa đi, mà sau này tan tầm hắn như cũ ở di ảnh của nàng kể cho nàng nghe chuyện công ty, chuyện gia đình như khi nàng còn tại thế. Hắn cũng không lấy vợ không sinh con, vì nàng cô độc một đời, vài chục năm sau hắn cảm giác mình sắp từ bỏ cõi đời, ăn uống sinh hoạt còn cần người chăm sóc, hắn ôm lấy di ảnh của nàng nằm trên giường bệnh, có ống thở trợ giúp làm hô hấp hắn không quá trầm trọng, nói rằng một đời này hắn chỉ yêu một người tên là Yên Tử.
Hắn cả đời tìm kiếm lại vẫn luôn lạc nàng, đến khi chết cũng không gặp nàng dưới hoàng tuyền, mà vài chục năm trước khi nàng chết cũng không hẳn chết, lúc đó linh hồn nàng bỗng bị mang đến một thế giới khác. Nàng tồn tại ở thế giới đó, không dám mơ là sẽ được gặp lại người cũ. Nhưng sợi dây duyên phận vốn dĩ đã ràng buộc hai người, Hoàng Bảo sau khi trút hơi thở cuối cùng cũng được xuyên qua đến thế giới mà linh hồn của Yên Tử tồn tại bấy lâu. Ở đó, đôi uyên ương lại bắt đầu một chuyện tình khác…
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.