*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: An Kin
Lam Linh vốn dĩ rất tức giận đối với hành động của Mộ Dung Tiếu Trần, nhưng thấy miệng vết thương trên mu bàn tay hắn chảy máu đen, vẫn hỏi một câu, "Ngươi trúng độc?"
"Linh nhi, nàng quan tâm ta?" Mộ Dung Tiếu Trần lập tức mừng rỡ, hắn vốn cho là việc hắn vừa mới xúc động đã chọc giận Lam Linh. Lam Linh tất nhiên sẽ càng không vui vẻ với hắn, không nghĩ tới nàng còn quan tâm hắn.
"Tả tướng, ngươi lại suy nghĩ nhiều, cho dù là một người xa lạ không quen biết lẫn nhau, nếu ngươi bị thương, cũng phải hỏi một câu, đây vốn là chuyện thường tình. Chưa kể, ta cùng Tả tướng cũng coi như có chút duyên phận, tự nhiên càng không thể làm như không thấy gì."
Nghe Lam Linh nói như vậy, trong lòng Mộ Dung Tiếu Trần cũng không có mất mát, ngược lại cảm thấy Lam Linh giấu đầu hở đuôi. Nàng biết rõ hắn yêu nàng ba năm, tìm nàng ba năm, trong nội tâm nàng không thể nào không có một chút cảm động, không có một chút bóng dáng của hắn, quan tâm hắn là minh chứng tốt nhất.
"Linh nhi, xem ra tạm thời chúng ta không đi được, ta phải tìm được thảo dược giải loại độc này trước. Chờ ta giải độc xong, chúng ta mới có thể đi." Mộ Dung Tiếu Trần biết rõ độc chồn tía mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng rất phiền phức, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-ngoc-luong-duyen-tuyet-the-han-vuong-phi/3208290/chuong-109-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.