Đám người An Thị đuổi tới nhìn thấy Diệp Trọng Cẩm đang an ổn nằm trong ngực người khác thì sững người, đến khi nhìn rõ diện mạo của người đó lại kinh hãi đến quên luôn lời muốn nói.
Cố Sâm lạnh nhạt liếc qua mấy người bọn họ, trực tiếp bỏ qua Diệp Trọng Huy, tầm mắt dừng lại trên người An Thị đang đứng giữa, gật đầu một cái rất nhẹ, An Thị cả kinh, vội vã cúi người hoàn lễ, nhưng không lên tiếng vấn an, thái tử điện hạ hôm nay mặc thường phục, hiển nhiên là không muốn bại lộ thân phận, nàng không ngốc tới nỗi bóc trần thân phận của thái tử trước cổng Kim Quang Tự người qua kẻ lại.
Đây là lần thứ hai Diệp Nhược Dao và Diệp Vân Triết chạm mặt Cố Sâm, chỉ biết người này là một vị hoàng tử trong cung, còn thân phận cụ thể thế nào không rõ, chẳng qua tỷ đệ họ ở tướng phủ cũng được một khoảng thời gian, nghe được không ít chuyện bên lề trong phủ. Tỷ như con tiểu bạch hổ mà tiểu công tử nuôi trong viện kia, nghe nói thái tử cũng từng nuôi một con y hệt vậy, vật hiếm cỡ này không phải nhà nào cũng có, con ở Đông cung và con ở viện của tiểu công tử có phải là một hay không không phải là chuyện mà ai trong hai người bọn họ lên tiếng nói chắc được.
Tuy người ở Phúc Ninh Viện miệng kín như ngậm vàng, tin tức trong viện không cho lọt ra ngoài nửa chữ, nhưng người bên ngoài không mù cũng chẳng điếc, dù không tường tận nội tình thì ít nhiều cũng đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-ngoc-ky-ngoai/1200586/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.