Ngân vừa nói vừa đẩy Bảo ra ngoài, Bảo không chịu nhưng có cô y tá gần đó nên anh ta không thể làm quá chuyện lên được. Ngân gọi cô y tá để đuổi Bảo:
– Cô ơi, cô vào xem giúp tôi thằng bé một chút có được không?
Cô y tá nhanh chóng bước về phía hai người. Bảo hừ một tiếng, anh ta nhìn Ngân đầy bất lực rồi bỏ đi. Ngân như thoát khỏi bóng tối bao trùm, cả người cô toát mồ hôi lạnh, cô bước theo sau cô y tá, nói nhỏ:
– Xin cảm ơn cô… mấy hôm nay thằng bé ăn ngủ tốt rồi, không biết khi nào con tôi có thể xuất viện được?
– Việc này chị hỏi bác sĩ nhé, em cũng không rõ đâu chị.
– À… vâng… cảm ơn cô!
Cô y tá trẻ mỉm cười bước khỏi phòng, còn mình Ngân cùng cu Mầm, cô bước ra vặn khóa cửa, lảo đảo trở lại giường, cầm điện thoại lên xem tin nhắn. Cô biết người nhắn cho cô là Long, vì cô có nói khi anh về đến nhà nhớ nhắn cho cô yên tâm rồi hãy ngủ. Long cũng muốn vậy, anh muốn trò chuyện với cô một lúc rồi mới chìm vào giấc ngủ. Thời gian này anh phải chịu nhiều thiệt thòi khi cô không thể dành tâm trí cho anh, nhưng anh đành cố gắng chịu đựng, chỉ khi nào nhớ Ngân quá anh mới bắt cóc cô một lúc mà thôi. Hai người họ dường như lúc nào cũng là mới yêu, nồng nàn mãnh liệt, nhớ nhung tha thiết. Anh thường sẽ gửi cho cô những bức ảnh hài hước để chọc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-ngan-ben-them/3387521/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.