Ngay sau câu hỏi của Hùng, Ngân cố dỏng tai nghe câu trả lời từ Long, tiếc rằng anh nói nhỏ quá cô không nghe ra được. Ngân biết mối quan hệ giữa cô và Long là tự nguyện, anh chưa từng hứa hẹn về một đám cưới với cô, trên hết cô đã cho là mình không thực sự mong cầu. Cô đã là một người mẹ, cô chỉ cần có con thôi, vậy thì nếu cứ ở vậy nuôi con cũng không phải là điều gì quá đỗi đáng sợ, thậm chí nhiều người mẹ lựa chọn như vậy để tốt hơn cho con của họ. Long thương cu Mầm, muốn làm ba của thằng bé, đó là niềm hạnh phúc của cô và cũng là điều khiến anh được cô chấp nhận. Vậy thì thêm một đám cưới, thêm một lần đăng ký kết hôn để ràng buộc nhau có thực sự là cần thiết? Cô yêu Long là sự thật nhưng… không ai có thể hơn cu Mầm trong trái tim cô, đó là sự thực mà Long buộc lòng phải chấp nhận, anh cũng đã sẵn sàng chấp nhận ngay từ ban đầu. Thế nhưng… nghĩ về một đám cưới với Long, được làm cô dâu của anh, sâu trong lòng Ngân vẫn cứ có gì đó len lỏi như mạch nước ngầm lan tỏa, chậm rãi mà mãnh liệt, khiến cô âm thầm chờ đợi nhưng rồi lại tự cười mình. Cô có phải là gái son đâu, hồi hộp chờ đợi cái gì chứ? Quên đi, đừng nghĩ, đừng chờ đợi gì cả…
Tim Ngân vẫn còn đập thình thình, bất chợt Long bước vào phòng, gương mặt anh rạng ngời. Ngân bất giác xấu hổ đỏ cả mặt, vội cúi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-ngan-ben-them/3387515/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.