Nghe vị bác sĩ già nói thứ hai tuần tới bà Trúc được xuất viện, Lan mừng rỡ cảm ơn ông. May mà mẹ cô chỉ bị sốt xuất huyết, có lẽ tại khu vườn bên cạnh ẩm thấp quá. Ngôi nhà ba gian của ba mẹ con cô cũ quá rồi, nền nhà thấp tủn, hễ mưa xuống là bị nước vào, muỗi nhái cứ vo ve suốt. Lan đã muốn xây cho mẹ ngôi nhà khang trang kể từ lúc đi làm mà số tiền gom góp được vẫn chưa đủ. Mẹ Lan là công nhân nhà máy sợi, bà nghỉ mất sức cũng mười năm nay, kiếm được bao nhiêu tiền Lan lại gửi về lo cho mẹ với em gái ăn học. Đợt này trong túi có bao nhiêu cô sẽ quyết tâm làm lại căn nhà bấy nhiêu chứ cứ chờ thì biết đến bao giờ?
Lan bước ra cổng bệnh viện định mua cơm trưa, bất ngờ có bàn tay nắm lấy cổ tay cô kéo đi. Hùng… anh ta lại đến à, bình thường anh ta hay qua hỏi thăm mẹ cô vào cuối giờ chiều.
Lan muốn giật tay Hùng ra nhưng cô vẫn nhớ nhiệm vụ của mình, phải ngọt ngào, hết sức ngọt ngào. Hơn nữa, hơn một tuần nay Hùng quan tâm đến mẹ con cô hơn bất cứ ai, dẫu có thế nào cô vẫn cảm kích anh ta.
– Anh Hùng… em đi mua đồ ăn, anh đã ăn gì chưa thế? Sao anh lại đến bệnh viện với mẹ con em giờ này?
Lan nhíu khẽ đôi mày tinh xảo, nhẹ nhàng rút tay khỏi tay Hùng nhưng không được. Bực thật!
– Đi ăn với anh. Anh sẽ sai thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-ngan-ben-them/3387512/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.