Long để kệ cô gái khó ưa đó lại giường, anh bước nhanh về phòng, bấm máy gọi cho Quang:
– Mày báo khách sạn tìm cho anh ví đi, khách sạn kiểu gì mà để trộm mò vào ăn cắp của khách thế! Sắp đến giờ ra sân bay rồi, không tìm được thì về kiểu gì?
– Thế hả anh, vậy anh chờ em chút, em sang phòng anh đây!
Long ngắt máy, anh cũng không quên gọi cho Ngân. Lúc này cô đang làm việc trong phòng của anh.
– Ngân à, anh bị trộm lấy mất ví, có thể tối nay không về với em được, nếu mai vẫn không tìm được anh sẽ đi ô tô về!
Ngân hốt hoảng nhưng cô cũng trấn an anh ngay:
– Vậy ạ… nhưng đi vậy sẽ mệt lắm… anh cứ bình tĩnh tìm cho ra rồi hãy về!
– Không… nhất định mai anh sẽ tìm cách về với em!
Ngân nghe Long nói, lòng cô dâng lên niềm ấm áp, cô khẽ mỉm cười. Long nhanh chóng giải thích:
– Ban nãy anh lỡ tay làm một cô gái bị thương, định đưa cô ta nằm nghỉ thì gặp tay Bảo, hắn có chụp lại ảnh, nếu em có nhận được thì đừng hiểu lầm gì đấy!
Có chuyện đó thật sao? Ngân lo lắng hỏi:
– Cô ta có làm sao không anh?
– Không sao đâu… thôi giờ anh đi tìm ví đã.
– Vâng…
– …
Long định nói những lời âu yếm với người phụ nữ anh yêu, bỗng anh thấy Quang bước vào phòng. Người lấy ví của Long chẳng ai khác ngoài Quang. Quang tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-ngan-ben-them/3387502/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.