Nhìn cô gái dịu dàng trong vòng tay, những ngón tay Long khẽ nâng cằm cô lên đối diện với anh, không để cô có cơ hội chạy trốn anh liền cúi xuống áp môi mình lên môi cô.
Ngân ngây người nhìn Long, khi bờ môi mềm mại của người đàn ông trước mặt áp lên môi mình, cô lập tức cúi xuống. Làm sao Ngân có thể cho phép mình hôn một người đàn ông còn xa lạ? Cô lúng túng, mặt mũi bỗng nóng ran lí nhí:
– Đừng… tôi… chưa sẵn sàng… hơn nữa… tôi… vẫn đang là người… có gia đình.
Yết hầu chuyển động, Long nuốt một ngụm khô khốc. Bảo đại thiếu gia đây phải chờ đợi từ trước đến giờ chỉ có cô gái này mà thôi!
Ngân đẩy Long ra, cô lau sạch nước mắt lấy lại bình tĩnh, không nhìn Long mà nói:
– Từ 01/10, Long Thành sẽ chuyển đến đây một vạn gạch cho đợt 1. Hôm ấy tôi sẽ có mặt ở đây.
– OK. Về thôi.
Long quay người bước đi trước, nhìn tấm lưng cao lớn trước mặt, Ngân bỗng tự trách mình khó tính, nhưng… chắc chắn là không thể, giới hạn trong cô không cho phép. Dù cô có thuận theo Long đi chăng nữa, lúc này vẫn còn là quá sớm.
Long không nói thêm lời nào với Ngân suốt quãng đường về, chỉ đơn giản thả Ngân ở sân trước khách sạn. Vẻ thờ ơ của Long làm Ngân có gì đó hơi chột dạ, không lẽ anh ta giận cô? Đứng bên chiếc xe LEAD, Ngân khẽ lắc đầu nhìn Long bước vào sảnh khách sạn, trong lòng cô lúc này rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-ngan-ben-them/3387481/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.