Ngân mệt mỏi nằm trằn trọc, lòng phân vân không biết có nên xuống kia với Bảo không hay cứ mặc kệ anh. Nghĩ một hồi, cô quyết định bước xuống dưới nhà. Qua làn khói mỏng, Bảo ngồi lặng trên bậc thềm nhà, điếu thuốc đỏ kẹp giữa hai ngón tay lúc này cháy gần hết, ánh mắt anh xa xăm hướng về con đường ngập ánh đèn vàng trước mặt. Bất giác… cô thấy ở anh có gì đó như là bất lực, cảm giác ấy chỉ thoáng qua mà cũng đủ làm lòng cô thắt lại.
Ngân bước lại gần, khẽ lên tiếng đánh động:
– Muộn rồi anh về phòng ngủ đi, mai còn đi làm.
Bảo giật mình, anh quay lại nhìn Ngân, dụi điếu thuốc dở xuống hiên nhà rồi ném ra sân, phủi quần đứng dậy. Cuối cùng lại thành cô theo sau anh lên phòng. Cô thực không hiểu đã có chuyện gì xảy ra với anh. Anh không muốn chia sẻ, cô bức bối mà chẳng biết làm sao, chỉ gác tay lên trán nghe tiếng thở đều từ hai phía…
Cơn tò mò lại nổi lên, Ngân khẽ nhấc chiếc điện thoại đặt cạnh anh, bấm thử mã khóa. 1407… sai, anh đã đổi mật khẩu rồi! Tim Ngân chùng xuống, anh biết cô lén xem điện thoại của anh, thế nên anh lại đổi mật khẩu. Rõ ràng anh cố tình giấu giếm cô. Nếu như anh vô tư như bao ngày tháng qua, cô đã tin anh mà chẳng cần rình rập mệt mỏi thế này, cũng như anh, chẳng cần phải đối phó với cô thế này. Nỗi tủi thân ập đến, cô rấm rứt khóc, chẳng dám làm anh tỉnh giấc… chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-ngan-ben-them/3387465/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.