“Nguyệt nhi, sao vậy?” Lý Hoàng hậu vội lên can. Thấy thánh thượng tới, mọi người đều hành lễ. Quang Hạo lén đưa mắt nhìn phản ứng của Lục công chúa một chút, chỉ thấy nàng ấy vẫn bĩnh tĩnh như thế, nhẹ nhàng vô tình như nước. Dường như… dường như hoàn toàn không có chút sợ hãi nào.
“Mẫu hậu…”
“Mẫu hậu, là Di Nguyệt, muội ấy ỷ sủng sinh kiêu, gây sự với con.” Tinh Mỹ lên tiếng trước, phân bua, cũng không ngần ngại chỉ ngón tay về phía Di Nguyệt. Đó chính là một sự xúc phạm. Không chỉ Di Nguyệt mà mọi người đều cau mày vì cách ứng xử của Thất công chúa.
“Đứng lên trước đã.” Quang Thuận đế lên tiếng. Di Nguyệt vẫn ngoan ngoãn giữ tay ở vị trí hành lễ, hoàn toàn không có ý định lên tiếng cãi lại. Ngũ công chúa lên tiếng trước: “Thưa phụ hoàng, mẫu hậu, tất cả là do… do con và Thất hoàng muội có chút tranh cãi. Cửu muội chỉ là muốn lên tiếng giúp con, hoàn toàn không phải do muội ấy.”
Quang Thuận đế gật đầu, ngầm khen ngợi Tuệ Nhi. Xem ra nữ nhi bảo bối của ông có mắt nhìn người rất tốt, nữ nhi thứ năm này cũng là người thật thà, hiểu chuyện, cất nhắc có thể xem xét cho nàng ta một số ưu ái.
“Nguyệt nhi, tới lượt con, nói cho trẫm nghe.” Quang Thuận đế mỉm cười nhìn tiểu bảo bối của mình đang giả vờ ngoan ngoãn nhu hòa. Ông thừa biết trong lòng nàng đang nghĩ cái gì. Rõ ràng là đang chờ được ông hỏi tới, sau đó tỏ ra ấm ức phân bua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-loan-khai-hoan-ca/2680698/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.