Cái hầu bao tự may màu hồng nhạt, trên có thêu hình một trong hai con vịt uyên ương. Thật ra nhìn thoáng qua là chuyện rất đỗi bình thường, nhưng Di Nguyệt thấy nó bất thường là bởi nàng có được kí ức của tiền kiếp. Vịt uyên ương thường có một đôi, mà trên cái hầu bao kia lại chỉ có một con, tức là có một nam nhân khác giữ con còn lại. Cách thêu này phổ biến trong dân gian trước, ước chừng vài năm nữa mới dần xuất hiện trong kinh thành. Mà nha hoàn này nguyên quán ở phía xa kinh thành. Rất có thể…
“Ngươi, theo ta qua đây một lát.” Di Nguyệt quay người bước vào một phòng gần đấy nhưng lại không cho vệ quân theo sau. Thấy hai tên lính có vẻ phân vân, nàng thở dài: “Để một nha hoàn khác vào với ta là được. Các ngươi vào, không tiện.”
Hai tên lính xin tuân mệnh, đứng ở ngoài cửa canh, tùy thời đều có thể xông vào trong ứng cứu. Bên trong chỉ có Di Nguyệt, nha hoàn kia và một nha hoàn khác đứng cách một tấm rèm. Nàng nhìn nàng ta, nhàn nhạt mở miệng: “Cởi áo ngoài xuống.”
Nàng ta giật thót mình, hơi kháng nghị nhìn nàng. Di Nguyệt cau mày, hạ giọng: “Ta bảo cởi áo ngoài xuống.”
“Công chúa… chuyện này... nô tỳ…”
“Ta bảo hai tên lính ở ngoài đã là nhân nhượng cho ngươi rồi.” Di Nguyệt lúc này hoàn toàn nghiêm túc, dáng vẻ vừa có nét của uy nghi của Quang Thuận đế vừa có nét điềm tĩnh của Lý hoàng hậu. Nha hoàn kia hoảng quá, vội kéo áo ngoài xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-loan-khai-hoan-ca/2680688/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.