Di Nguyệt trộm cười, như vậy là đủ rồi. Sở dĩ nàng làm thế là để nha hoàn kia nhận ra mùi trên người của nha hoàn ở Liễu Hòa cung. Mẹ đẻ của Hiền phi xuất thân ở một tỉnh gần rừng Hạ Thủy, nơi có một loại gỗ có mùi hương đặc trưng. Nàng không nhớ loại gỗ đó tên là gì, chỉ nhớ rằng loại mùi hương này chỉ được đốt ở Liễu Hòa cung.
Quang Thuận đế đang định nói gì đó, lúc này, Lão Ngô đi từ bên ngoài vào, thì thầm: “Bẩm bệ hạ, tìm thấy thi thể một nha hoàn ở gần Tĩnh Tư cung… nghi là… giống với nha hoàn đang cần tìm.”
.
.
.
Bởi vì còn nhỏ tuổi, lại là kim chi ngọc diệp nên Di Nguyệt không được cho vào xem. Nàng chỉ biết được thông qua lời bàn tán của nha hoàn và thị vệ trông thấy tử thi.
“Nha hoàn đó bị giết thật dã man… thật đáng sợ!”
“Ngươi không biết đâu, trông nàng ta chết không nhắm mắt ý, sợ là sẽ thành oan hồn mất thôi!”
“Thật là nhẫn tâm mà… ta vô tình nhìn thấy, sợ là tối nay không ngủ được mất.”
Di Nguyệt chăm chú lắng nghe trong khi Quang Thuận đế bế nàng ngồi trên kiệu. Nha hoàn và thị vệ kia được dắt vào trong, rất nhanh sau đã trở ra, mặt trắng bệch. Lão Ngô báo lại: “Bẩm bệ hạ, bẩm công chúa, hai người họ xác nhận… kẻ bị giết chính là nha hoàn đã đưa thuốc cho họ.”
.
.
.
Cùng với cái chết của nha hoàn kia, vụ án đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-loan-khai-hoan-ca/2680681/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.