Duẫn Tử Kì đã không đi nữa, nhưng lại giữ nguyên trạng thái im lặng, dửng dưng không để nàng vào mắt. Di Nguyệt không thể hiểu nổi, dù là kiếp trước, thái độ của hắn đối với nàng cũng không tệ thế này, giống như là cực kỳ ghét.
“Ca ca, huynh ở chỗ này có quen không? Có thiếu gì không?” Di Nguyệt hỏi. Nàng không biết phải gọi hắn là gì, chỉ đành gọi ca ca, dùng bộ dạng ngây thơ khờ khạo của một đứa trẻ để tiếp cận con thú đang bị thương này.
Nhưng con thú này vốn không dễ thuần hóa hay chữa lành, nó vẫn luôn đưa đôi mắt tràn đầy cảnh giác để nhìn nàng, dường như bất kì lúc nào cũng có thể lao vào người nàng mà xâu xé.
“Rất tốt, cảm tạ công chúa đã quan tâm.” Tử Kì trả lời cho có lệ, đôi mắt nhìn nàng lại thêm một phần khinh thường.
“Ca ca có muốn cùng đi chơi không? À, ta là Di Nguyệt, Cửu công chúa của Vệ quốc.” Di Nguyệt mỉm cười. Duẫn Tử Kì đương nhiên biết nàng là ai, không chỉ hắn biết mà cả hoàng cung Lạc quốc đều biết. Bởi chuyện hoàng đế nước Vệ cực kì sủng ái cô công chúa nhỏ này, chuyện cô công chúa nhỏ được đồn là thần nữ lan đi rất xa, từ lâu đã xâm nhập vào các nước lân cận. Mà quan trọng là, khi tấn công Vệ quốc, phụ hoàng hắn còn muốn bày mưu để bắt cô công chúa này làm con tin.
Nực cười thay, giờ kẻ làm con tin lại trở thành hắn. Còn người vốn tưởng sẽ trở thành con tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-loan-khai-hoan-ca/2680628/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.