Ngày lành tháng tốt, khắp hoàng cung Vệ quốc trang hoàng đỏ rực, ai ai cũng mang sắc mặt vui tươi hớn hở đến mừng. Dân chúng khắp kinh thành và Sa châu – đất phong của Thiên Di trưởng công chúa đều mở tiệc ăn mừng. Tiệc lớn chẳng kém gì đại điển phong hậu hay đại hôn của Thái tử, sính lễ xếp đầy sân. Thuận Thiên đế cũng ban lệnh ân xá, mở sạp chia thức ăn cho người nghèo. Ai ai cũng cảm thán, đó là một ngày vui.
Di Nguyệt mặc một thân giá ý đỏ rực được may bằng thứ gấm lụa quý giá nhất, những mũi thêu khéo léo được nàng tỉ mỉ chuẩn bị trong thời gian qua sáng lên rực rỡ. Lại thêm bộ trang sức quý báu trên người, còn có hài thêu do đích thân Thái hậu chuẩn bị. Bởi vì lễ này trước ở hoàng cung Vệ quốc, chỉ thực hiện một số lễ bái và đón dâu nên Di Nguyệt không dùng khăn thêu mà dùng quạt che mặt lại. Nàng nhìn hắn, gương mặt tuấn lãng cương nghị không lộ ra nhiều ý cười, nhưng ánh mắt cũng dịu đi phần nào. Nàng chớp mắt, hàng mi dày khẽ rung động. Vậy là, lại gả cho hắn rồi… Đại hôn này thật lớn, thật long trọng, thật khác kiếp trước.
Để đến Lạc quốc kịp ngày nên đoàn đưa dâu khởi hành sớm, Thái thượng và Thái hậu đích thân tiễn nàng, còn có một số tướng lĩnh dẫn đầu. Di Nguyệt được Tử Kì đỡ lên kiệu hoa, hắn cưỡi ngựa đi trước. Đoàn người di chuyển nhanh, sang đến trưa ngày thứ hai đã đến được chân núi Cấm. Tại đây, Di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-loan-khai-hoan-ca/2680593/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.