“Cái này đúng là có chút bất ngờ, cả châu nhỏ nơi Tĩnh vương trấn giữ cũng theo phe hắn, làm tay trong khiến cho một phần quân ta bị thiệt hại.” Tử Kì đọc tiếp. “Dương tướng quân vì bị tập kích hạ độc mà thương thế khá nặng…”
“Dương tướng quân? Hiểu Phong?” Di Nguyệt ngạc nhiên thốt lên. Ngay lập tức, nàng nhận được ánh mắt không mấy vui vẻ của Tử Kì. “Dương tướng quân là hảo bằng hữu của nàng nhỉ? Lo lắng sao?”
Không biết sao, dường như nàng nghe được hắn đặc biệt nhấn mạnh chữ “hảo”.
“Không có, chàng nghĩ nhiều rồi.” Di Nguyệt lắc đầu chối ngay.
“Ừ…” Tử Kì đảo mắt, rồi lại hỏi: “Về chiến lược sắp tới, nàng đã nghĩ ra chưa?”
“Đã có, chỉ là không biết liệu mọi người có dám mạo hiểm không…”
…
Theo lời Di Nguyệt, các chiến thuật được tiến hành tùy theo địa hình chiến trận. Ở phía Tây, quân đội nước Lạc chia nhỏ, tấn công vào nhiều vị trí khác nhau, chia nhỏ quân giặc để tấn công. Sau lại, tướng lĩnh chỉ huy một nhóm binh sĩ phục kích ở hai bên sườn núi, chờ khi đoàn quân chở lương thực của giặc đi qua thì tấn công, thu mọi lương thực của chúng. Hoặc là đưa mồi nhử ra, lừa giặc đến ổ phục kích của quân ta, nhanh chóng giết gọn tướng giặc. Quân Tây Vực lo sợ, rút vào một vùng trũng thấp, càng tạo thêm điều kiện thuận lợi cho quân ta mai phục đánh úp. Từ bên sườn núi, sườn đồi cao, quân Lạc quốc nổ súng thần công, đại bác, đốt cầu lửa ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-loan-khai-hoan-ca/2680578/chuong-72.html