Ngày tiệc sanh thần diễn ra, khắp nơi trong hoàng cung đều được trang hoàng rực rỡ. Yến tiệc chính diễn ra vào buổi đêm, Thường Hi mặc y phục màu hồng phấn ngồi ở ghế bên cạnh đế hậu. Khi biết người đứng ra tổ chức là hoàng hậu, ai cũng tấm tắc khen ngợi. Còn về Thường Hi, tuy nàng ta duy trì gương mặt mỉm cười dịu dàng nhưng đôi mắt lại cứ láo liên, nhìn qua nhìn lại.
Yến tiệc diễn ra hơn một nữa, có vị thần hỏi vì sao không thấy công chúa Tây Vực, muốn xem nàng ấy múa một bài. Di Nguyệt cười đáp: “Du Ca công chúa vì không quen khí hậu nên đã bị cảm mạo, bây giờ vẫn đang dưỡng sức trong cung, e dè phụ sự mong đợi của đại thần đây rồi.”
Thường Hi liếc mắt nhìn nàng khinh bỉ. Nói dối! Rõ ràng là nàng ta đang bị âm thầm hành hạ thừa sống thiếu chết đến nơi, ngay cả đi đứng vững vàng còn khó chứ nói gì tới múa?
Lúc này, nha hoàn của nàng ta quay lại, gật gật đầu. Gương mặt nàng ta không giấu được vẻ run rẩy và đôi mắt thì cứ nhìn xung quanh mà chẳng dám nhìn thẳng, mồ hôi đổ đầy trên trán.
“Hoàng muội có gì vui à?” Di Nguyệt ở bên cạnh nhìn nụ cười vui vẻ và đôi mắt sáng rỡ của nàng ta, ngoài mặt tuy cười hỏi nhưng trong lòng sớm đã nguội lạnh. Thường Hi này giỏi nhất chỉ là dùng mưu mẹo để lấy lòng thương cảm của người khác, chứ mưu mẹo để hại người thì nàng ta vẫn còn rất kém. Dường nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-loan-khai-hoan-ca/2680571/chuong-77.html