Bóng đêm dần tan, cơn mưa đã ngừng từ lâu, bên ngoài bờ tường của ngôiBáo Ân tự có một cây ngô đồng cao lớn đồ sộ, trong màn đêm đột nhiên khẽ rung động một chút, khiến cho những chiếc lá khô bị gió cuốn bay tơitả. Khí núi dần dần bốc lên cao, còn mặt đất thì cũng bắt đầu biến thành một màu trắng xóa, bóng cây cùng với mái cong nơi chòi gác của Báo Ântự cũng trở nên mông lung không rõ hình dạng
Một cỗ xe ngựa đang đậu ở dưới bóng cây. Còn chú ngựa thì đôi lúc phátra vài tiếng thở phì phì trong mũi, bốn chân thay nhau dậm dậm trên mặtđất trải đầy lá khô, làm phát ra những tiếng vỡ giòn tan. Lúc này NguUyển Lan đang ngồi trong xe, nàng không ngừng vén mành che cửa sổ lên để nhìn ra ngoài, đôi mắt đẹp ngơ ngẩn nhìn về phía xa xa.
Nàng bỗng nhớ đến tám năm trước, cũng vào một đêm sắp tàn như vậy, NgôQua đã sống sót trở về với một thân đầy thương tích. Từ nơi xa xa trongbóng đêm, thân ảnh gầy gò của chàng cứ chậm rãi đi từng bước đến gầnnàng. Nàng thầm nghĩ, mỗi một bước đi của Ngô Qua đều tựa như vẫn cònđang ở trước mắt, thoạt gần, thoạt xa. Nước mắt của nàng bất tri bấtgiác tuôn dài trên đôi gò má, nhưng nàng biết Ngô Qua nhất định sẽ sốngsót trở về, ngày đó nàng đã tin chắc chắn như vậy.
Lúc này đây, rốt cuộc nàng quả nhiên đã nhìn thấy được bóng nhân ảnh gầy gò kia.
Xa xa trên chiếc cầu đá, hình dáng gầy gò ấy từ từ xuất hiện, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-lang-tan-mong/75692/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.