Ba người cũng bước ra khỏi tửu điếm, hai con tuấn mã đứng hứng gió giữa đêm khuya, đã không hí vang, cũng không nhích động, toàn thân đều trắng toát thoáng nhìn qua đủ biết đây là một đôi ngựa tốt được tuyển lựa từ trong cả ngàn vạn con. 
Cẩm y đại hán bước lên, vỗ nhẹ vào bờm ngựa, quay lại hỏi : 
- Các hạ xuất thân thế gia, ắt cũng giỏi về xem tướng ngựa? 
Mậu Văn cười đáp : 
- Đúng là ngựa tốt. 
Cẩm y đại hán tỏ ra đắc ý, nói : 
- Không biết các hạ cưỡi ngựa đến đây, nếu không thì chúng ta cùng tản bộ cũng hứng thú nhỉ. 
- Tệ xá cách đây một đoạn đường, sợ rằng tôn phu nhân... ha ha, chúng ta cùng trở về trước, tại hạ sẽ sai người đem ngựa đến sau. 
Cẩm y đại hán mặt hơi biến sắc, tay đang vỗ bờm ngựa tự dưng dừng lại. 
Thì ra cặp phu thê này cả cuộc đời chỉ có hám những vật màu vàng và trắng thôi. 
Hai con tuấn mã này họ đã không tiếc cả ngàn vàng để đổi lấy, lúc này trong lòng đều thầm nghĩ : 
- “Chẳng lẽ thiếu niên này muốn lừa để lấy hai con ngựa của ta sao?” 
Chưa dứt dòng suy nghĩ, thấy Mậu Văn vỗ nhẹ tay, miệng huýt một tiếng, từ phía góc đường chạy ra một chiếc tứ mã. 
Dưới ánh sao soi tỏa, thấy chiếc đại xa toàn làm bằng bạc, tỏa ánh sáng óng ánh. Bốn con tuấn mã cũng thuần bạch, thế chạy rất nhanh, tiếng vó ngựa thả xuống đường lại rất nhẹ. Ngựa đến trước mắt, gã phu xe vận y phục màu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-kiem-tan-cot-lenh/7501/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.