Cưu Thứ chợt xếch ngược đôi mày kiếm, quát lớn :
- Lão ta ám hại phụ thân ta thế nào? Kể cả thi cốt cũng chẳng vẹn toàn...
Chàng liền phóng người lao đi, vì ngọn lửa hận thù đã trỗi lên mãnh liệt, thiêu đốt tất cả những tình cảm trong lòng. Mao Văn Kỳ tuy đuổi theo, nhưng không thể nào kịp.
Cưu Thứ bay người qua khỏi rừng lửa ngùn ngụt, chân vừa chạm xuống đất...
Bất chợt có giọng nói sang sảng vang lên :
- Ngươi trốn đâu cũng không thoát.
Cưu Thứ thoáng kinh ngạc, chú mắt nhìn, thấy hai lão nhân một mập một gầy sánh vai nhau đứng trước mặt. Thì ra là Trình Câu và Trình Thiêm. Cưu Thứ ngầm than một tiếng trong lòng, dừng chân lại.
Mao Văn Kỳ đã theo kịp sau lưng, thấy huynh đệ họ Trình, nàng cũng bất giác ngạc nhiên.
Trình Câu chỉ tay ra xa nói :
- Mao cô nương, phụ thân cô nương đi về hướng đó, bám nhanh theo đi!
Trình Thiêm tiếp lời :
- Tên tiểu tử này đã có huynh đệ ta ngăn chặn, không thể đi được đâu.
Mao Văn Kỳ với ánh mắt sâu lắng nhìn Cưu Thứ một cái, nước mắt còn đọng hai bên má, nàng tợ như muốn nói với Cưu Thứ điều gì, lại không biết nói gì mới được.
Trình Câu mỉm cười nói :
- Cô nương muốn nói gì sau này hãy nói giờ nên đi nhanh đi!
Mao Văn Kỳ gượng nụ cười héo hắt, chậm rãi tiếp lời :
- Đa tạ nhị vị tiền bối....
Rồi lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-kiem-tan-cot-lenh/2063545/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.