Nam Cung Uyển nhịn cười nói :
- Thưa lão bà, điều kiện gì xin bà nói đi.
Lão bà tóc bạc mỉm cười ngó nàng rồi quay sang bảo Vệ Thiên Tường :
- Thôi, già này không cần chuyện dĩ vãng nữa, mà cũng không cần gì mầy có phải là đệ tử của Cưu La lão yêu bà hay không. Từ nay trở đi, mầy sẽ là môn hạ của già này rồi.
Nam Cung Uyển cướp lời hỏi :
- Thưa lão bà bà, còn tôi thì sao?
Lão bà tóc bạc nheo cặp mắt nhìn Tu Ngọc Nhàn rồi ngó nàng gật gù nói :
- Mầy tên gọi Nam Cung Uyển phải không? Cháu gái của già này là Ngọc Nhân, năm nay 17 tuổi, chưa lấy ai. Già này muốn đứng ra chủ hôn gả cho mầy. Vậy cả hai đứa bây sẽ cùng theo ta mà về đi.
Thật là hai điều kiện bất ngờ, ra ngoài cả sự dự đoán của hai người. Vệ Thiên Tường nghe qua sửng sốt mà Nam Cung Uyển cũng đang dở khóc, dở cười, chẳng biết nên giải quyết làm sao cho phải.
Nàng sực nhớ lại mấy ngày trước đây, chỉ vì mình không muốn Vi ca ca chiến đấu cùng với một người con gái khác, tự mình giành lấy phấn thử sức cùng Tu Ngọc Nhàn. Ngoài ra vì lúc nông nổi ban đầu đã có đôi lời nặng nhẹ cùng Vi ca ca cũng vì cô gái ấy! Ngày nay không ngờ sinh ra điều rắc rối như thế này khiến cô gái ấy lại mắc bả của mình quả là khó xử. Nàng ngẫm nghĩ :
- “Hay là nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-kiem-lenh/2139480/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.