Diêm Hưu vội vàng chạy lại nạt lớn :
- Tại sao mầy lại đường đột chạy vào đây, há chẳng biết Đại gia đang bận tiếp khách sao?
Tên tiểu đồng khiếp vía mặt mày tái xanh ấp úng nói :
- Thưa, con... con có biết, nhưng ngặc vì người quản gia sai đem hộp thọ lễ giảng nầy vào và bảo... bảo là...
Hắn sợ quá nín một chút rồi ấp úng nói tiếp :
- Người quản lý bảo đây là của một người vừa đem đến, dặn dò bốn, năm bận rằng đây là món quà vô cùng quan trọng, nếu không phải là lão Trang chủ đích thân mở ra, thì không được đưa cho một người nào khác.
Diêm Hưu hỏi :
- Trong hộp đó có món đồ gì, người quản lý đã coi qua chưa?
Tên tiểu đồng lắc đầu nói :
- Người quản lý không dám tự tiện mở ra nên sai con mang vào căn dặn phải trình cho được tận tay Đại lão gia.
Diêm Hưu ngoắt tay bảo :
- Mầy hãy mang lại đây.
Diêm Bắc Thần nãy giờ theo dõi sự việc xảy ra giữa hai người, đôi mắt đảo đi đảo lại như chớp. Vừa trông thấy con mình đưa tay tiếp lấy, đã vội quát lớn.
- Hãy khoan!
Diêm Hưu giật mình sửng sốt, tay vừa định mở ra đã vội vàng bỏ ngay xuống.
Trên nét mặt trắng bạch của Diêm Bắc Thần thoáng qua một nụ cười âm độc, đủng đỉnh nói :
- Hưu nhi! Một chút việc nhỏ mọn có gì mà con phải thân hành mò tay đến.
Rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-kiem-lenh/2139473/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.