Tống Bang cười ha hả nhìn Sở Vân bội phục nói :
- Nơi thôn dã mọi thứ đều thiếu, hiền điệt cứ tự nhiên đi thôi!
Sở Vân cảm thấy áy náy nói :
- Tống nhị đương gia tiền bối, dù sao cũng là khách, làm chủ thế này, vãn bối cảm thấy không yên tâm chút nào!
Cổ Yển La Hán nói ngay :
- Sở lão đệ đừng khách khí, người khách khí tức coi Tống tiền bối là người ngoài mất rồi, như thế bất tiện lắm!
Sở Vân cảm thấy dù là dã ngoại nhưng Tống Bang và những người của họ chuẩn bị đồ ăn thức uống quả là chu đáo. Lúc ấy Lê Tường đã bước đến, nói nhỏ cho Sở Vân biết lão nhân mới vào là Đà chủ Thủy Tự đà Bạch Hạc Phùng Miễn, rồi nàng bước đến chào ông ta, rất cung kính, ông ta nói :
- Đại tiểu thư gần đây có khỏe mạnh không? Mấy tháng nay đại đương gia lo lắm đó!
- Phùng thúc thúc, điệt nữ làm phiền thúc thúc quá!
- Không sao, không sao, nếu vì đại tiểu thư bổn đà nguyện làm hết sức mình.
Nói rồi Phùng Miễn và mọi người ngồi xuống bàn. Sở Vân nâng cốc kính chúc Tống Bang, Phùng Miễn và mọi người, riêng Lê Tường thì Tống Bang cho phép nàng được uống nửa ly nữa.
Sau khi uống với nhau ly đầu cho đúng lễ, Phùng Miễn im lặng nhìn Sở Vân và Cổ Yển La Hán với vẻ lạnh lùng xa cách và thù địch, Tống Bang biết ý liền chỉ chiếc nhẫn hồng ngọc trên tay Lê Tường cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-dieu-than-chuong/2496546/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.