Sở Vân lắc đầu nhìn về phía Ô Thiền Đoạn Bia Tiêu Kinh, trầm giọng nói:
- Nhị đương gia đừng có nóng nảy, ta là lãng tử Sở Vân, nhị đương gia có lẽ chưa quên chứ?
Mặc dù Sở Vân tỏ thái độ Ôn hoà nhưng giọng nói của chàng lại vô cùng uy nghi khiến cho Tiêu Kính lặng người, bất giác bật lùi về sau năm bước.
Sở Vân lại vỗ vỗ lên chuôi kiếm, nghiến răng khẽ nói:
- Nhị đương gia, xem tình tình thế này thì tại hạ và quý hội đã kết nên một tiền lệ rồi phải không?
Tiêu Kính thở dài một hơi, cố lấy bình tĩnh nói:
- Sở...họ Sở kia! Mãng Long Hội và ngươi trước nay không thù không oán, ngươi ba phen bốn lượt cố tình gây khó dễ cho bổn Hội.
Cứ theo quy luật của giang hồ mà nói thì ngươi đã khinh người thái quá đó.
Tiêu Kính là một nhân vất nhất đẳng giang hồ, là cao thủ thứ hai trong Mãng Long Hội, tính cách vô cùng hung bạo, thế mà ăn nói với Sở Vân như vậy, chúng tỏ hắn đã thất thế đến chừng nào? Ba đệ tử đứng sau lưng hắn, đều là những vị hương chủ, đưa mắt nhìn nhau tỏ vẻ bất mãn với phó thủ lĩnh của chúng. Sở Vân lạnh lùng nói tiếp:
- Tiêu Kính! Lúc này không phải là lúc để nói đến luật giang hồ nữa. Tại hạ chỉ hỏi ngươi một câu:
Tiền lệ này có thể giải khai không ?
Lúc này Tiêu Kính chỉ có một con đường, về tình về lý rõ rành không thể chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-dieu-than-chuong/2496491/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.