Giang Ngọc Phàn vừa nghe câu nói của Huệ Như sư thái thì giật thót mình, chàng không ngờ đến bà ta lại lợi hại như vậy. Quả nhiên bà đoán ra bọn họ chưa xuống núi mà bám theo chân hai ả thị tỳ này trở lên núi.
Đã bị đối phương nói trúng đích như vậy thì còn cách nào để giấu mình nữa, Giang Ngọc Phàn quay đầu nhìn nhanh Hàn Dũ Lý lúc này vẫn đang ngưng mục chú nhìn bọn người kia, chàng nhổm người dậy chuẩn bị bước ra khỏi chỗ nấp.
Nào ngờ thân hình chàng vừa nhích nhẹ liền bị bàn tay của Hàn Dũ Lý kéo lại, đồng thời nhíu mày nhìn chàng thị ý không được động đậy.
Chính tại lúc ấy, giọng Huệ Như sư thái từ trên lại vọng xuống vẻ hăm dọa :
- Lão ni đã nhìn ra chỗ ẩn nấp của nhị vị tiểu thí chủ, nếu như nhị vị không mau lên đây thì chớ trách lão ni ta thân là đệ tử Phật môn mà lại ra tay hạ độc thủ!
Giang Ngọc Phàn hoảng lên, đưa tay chỉ lên hướng đỉnh núi ý muốn bảo chúng ta nhanh lên đó, sư thái đã nhìn thấy rồi.
Không ngờ, Hàn Dũ Lý kề miệng nàng sát bên tai chàng giọng bực tức :
- Chàng ngốc ạ, mụ ta giả đấy!
Giang Ngọc Phàn trong lòng không phục, thế nhưng chính lúc ấy từ trên đỉnh vọng lại một thiếu nữ :
- Lão sư thái, sư thái đang nói với người nào vậy?
Bên trên đột nhiên lại im bặt một lúc, rồi nghe giọng Huệ Như sư thái vẻ ngập ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-dau-van-diem-boi/3292057/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.