Giang Ngọc Phàn chú mục nhìn lại. Tuy Tân Sơn trang bị rặng liễu ven hồ che khuất, không trông thấy nhà cửa, phòng ốc, nhưng căn cứ vào ánh đèn đuốc sang rực trời cũng thấy Tân Sơn trang chiếm cứ một khu đất rộng.
Đặc biệt là chiếc cầu dài bắc từ trước trang đến bờ hồ. Trên cầu, đèn treo sáng rực, từ xa trông lại giống như một con rồng lửa vươn mình lên mặt hồ hùng vĩ.
Thấy cảnh đó, Hắc Sát Thần lẩm bẩm :
- Con mẹ nó! Lão tiểu tử Đặng Thiên Ngu có vẻ như đón rước tổ phụ nó không bằng.
Giang Ngọc Phàn ngơ ngác đưa mắt nhìn Ngộ Không hòa thượng hỏi :
- Sao thế? Các vị đã nói hôm nay Đa Tý Ôn Thần mời khách mà?
Ngộ Không hòa thượng bối rối không biết ăn nói thế nào thì Lưu Cương bước tới thưa :
- Bẩm Minh chủ, tuy có trông thấy chúng viết thiệp mời nhưng không rõ vào thời điểm nào. Trước Ngọ hôm nay mới phát hiện có nhiều nhân vật võ lâm đi sang chiếc cầu lớn này mới biết lão tử đúng tối nay thỉnh khách.
Giang Ngọc Phàn thấy lão giải thích hợp lý nên không hỏi gì thêm.
Vượt qua một chặng eo, cả tốp dừng lại quan sát. Trước mặt đã là chân cầu.
Đầu cầu bên hữu có một cái đỉnh lợp bằng ngói cẩm thạch, mái đình bát giác. Mỗi góc mái treo đèn lồng sáng trưng soi rõ ba chữ cực lớn trên tấm bia đá đồ sộ dựng giữa đình: "Tân Sơn trang".
Phía sau đình chừng mười trượng có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-dau-van-diem-boi/3292043/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.