Đêm đến, người giàu có hít mây nhả khói ngợp trong vàng son (ý nói bắt đầu ăn chơi về đêm),người nghèo ở hẻm Xuân Nguyên thì đã tắt đèn lên giường giường đi ngủ vì sáng mai phải dậy sớm làm việc.
Cho nên, trong con hẻm tối đen này, không ai chú ý tới chiếc xe ô tô xa hoa không hợp với khung cảnh nghèo nàn ở đây.
Thân ảnh hai người ngã dựa lên lưng ghế sau, hắn hung ác ngậm lấy đôi môi của cậu, cánh môi vì thấm đẫm nước mắt mà trở nên ướt dầm dề.
Cậu không ngừng giãy giụa, chưa bao giờ từ bỏ. Đáng tiếc là thân hình ốm yếu không chống đỡ được ý muốn của người kia, sau khi dùng quá nhiều sức trong miệng cậu phát ra từng tiếng thở gấp gáp. Hắn còn không ngừng cướp lấy, cướp lấy hết tất cả nức nở cùng rên rỉ của cậu, sau đó nhai nát và nuốt xuống.
Cậu sắp hít thở không thông, hắn biết cậu sắp hít thở không thông, nhưng lại không có ý đứng dậy rời đi. Trong một giây kia, hắn thật sự muốn làm cậu cứ như vậy mà nghẹt thở trong lòng ngực hắn, vĩnh viễn chiếm hữu cậu, chiếm hữu hết tất cả sinh mệnh cậu.
Hơi thở càng ngày càng mỏng manh là lời cảnh báo cuối cùng cho tâm trí hắn, hắn thả cậu ra, dùng bàn tay nóng bỏng khẽ vuốt sau lưng của cậu như chuộc tội.
Tim đập nhanh còn chưa khôi phục về tiết tấu bình thường, tay hắn vừa thong thả vừa kiên định mà di chuyển khắp nơi.
Từng viên cúc áo tròn tròn bị cởi bỏ, phảng phất như hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-cuong/884279/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.