Hồng quả nhỏ vì bị hắn vê nắn mà biến thành hòn đá nhỏ, Nghiêm Thận Độc hù dọa cậu một chút liền lập tức nhận ra có gì không thích hợp.
Hắn nhìn quét bên trong xe một lần, dành ra một bàn tay kéo cửa sổ xe xuống một chút.
Gió mát từ từ thổi vào, làm không gian nhỏ hẹp hít thở không thông này thông thoáng hơn không ít.
Thiếu niên xinh đẹp vừa mới định nhe ra răng nanh chuẩn bị hạ miệng thì bị gió thổi qua khiến cả người cậu ngơ ngác, sau khi vượt qua được nổi sợ bị giam cầm trong không gian hẹp thì thấy rõ người trước mắt là ai liền nhận sai.
“Sai, sai rồi” lòng bàn tay người bị uy hiếp như bị nhéo khi nhẹ khi nặng, ánh mắt cậu trốn tránh, ê a nói ra lời xin lỗi.
Nghiêm Thận Độc dù bận vẫn ung dung thưởng thức biểu hiện đáng yêu của người trong lòng, xem đủ rồi mới tiếp tục mạnh mẽ hoạt động cái tay đang tìm tòi ở giữa chân cậu.
“Ngoan, không sợ,” cảm nhận được người trong lòng ngực lại bắt đầu bất an mà giãy giụa, hắn đặt nụ hôn tinh mịn xuống cái trán thấm đầy mồ hôi của cậu để trấn an, “Đây không phải trừng phạt, là khen thưởng.”
“Lão công sẽ làm cho bảo bảo thoải mái, tới, kêu một tiếng lão công.” Bàn tay nóng bỏng hoàn toàn phủ lên đáy chậu, ngón tay khúc khởi từng tấc từng tấc moi đào, tìm hạt đậu nhô lên.
“Não, não công” cậu mơ mơ màng màng phát ra tiếng gọi mang theo giọng mũi ủy khuất, đọc lên câu chữ mơ hồ.
Nghiêm Thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-cuong/247774/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.