Phủ Hoài An là một thị trấn rất lớn, dân cư buôn bán sầm uất, trên bến dưới thuyền, chợ búa đông đúc.
Hai bên đường phố có nhiều hàng quán và tiệm bán đồ, người đi qua lạikhông ngớt. Qua khu chợ thì đến phủ nha, xe ngựa đỗ đầy cổng, nhiều lính gác oai nghiêm.
Việc vào phủ đường phải qua nhiều chặng bẩm báo rất khó khăn. Việc hỏithăm và xin vào tư thất của phủ quan lại càng khó khăn hơn nữa.
Lão Tam sợ sệt không dám đỗ xe gần cổng. Cả ba người để lừa ngựa ở gócxa trông ngóng. Trong lúc còn phân vân không biết hỏi thăm ai, thì thấymột toán người ăn mặc ra vẻ quan binh, cưỡi ngựa từ xa phóng đến vàxuống ngựa lại trước cổng phủ nha. Người nào cũng bụi đất đầy mình có vẻ vội vàng hấp tấp.
Lý Thanh Hoa chú ý quan sát, chàng nhận thấy vị quan binh dẫn đầu khôngphải ai xa lạ. Người đó chính là tên đầu đảng bọn cướp mà chàng đã đánhcắp túi vàng của hắn. Mặt mũi hắn ta vẫn còn vết xây xát vì bị ngã ngựahôm trước.
Lý Thanh Hoa nghĩ thầm :
- “Vừa là quan binh che chở cho dân, vừa là kẻ cướp ăn cướp của dân, bọn này bất lương thật! Không biết nó vào phủ nha làm gì? Nó cấp báo vềviệc mất tiền chăng?”
Thấy viên quan binh nọ, bọn lính gác cổng lăng xăng chào đón mở rộng cổng chính cho mấy người này vô.
Lão Tam đánh bạo lại gần một tên lính gác cổng có vẻ tinh khôn ranh mãnh nói rằng :
- Thưa ông anh, tôi muốn nhờ ông anh một việc có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-cuong-bat-hoai/98904/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.