Trên dòng đại giang, nhiều thuyền lớn xuôi Nam sau ngày tan hội. Để LýThanh Hoa dễ nhận biết, Mã phu nhân đã sai buộc một giải lụa xanh trênngọn cột buồm.
Ánh vầng thái dương đủ lên tới nửa con sào mà vẫn chưa thấy bóng dángchàng nghĩa tử yêu quý. Mã phu nhân xiết bao lo lắng, bà truyền thuyềnđi chậm lại và cách xa những thuyền khác. Cao Kỳ Nhất Phương và NhấtTiếu, tay nắm dây, chân quặt ngọn cột buồm phóng nhãn quang quét bốnphía chân trời xa xăm.
Bỗng nhà sư Nhất Tiếu kêu lớn :
- Kia rồi! Lý đại ca kia rồi! Ủa! Sao lại có hai cao thủ trùm đầu vải trắng chạy theo và khiêng cáng một người bị thương?
Cao Kỳ Nhất Phương cũng kêu to :
- Thuyền áp mạn mé hữu! Có người bị thương!
Những người đứng trên sàn thuyền hồi hộp, nỗi mừng cũng có, nỗi lo sợ cũng có.
Lý Thanh Hoa vụt chạy lên trước, khi thuyền còn cách bè cả mấy chụctrượng, chàng đã tung người như én liệng vào giữa đám đông đương đợi chờ chàng.
Mã phu nhân là người sung sướng hơn hết, ôm lấy thiếu hiệp hoan hỉ. Nhưng Lý Thanh Hoa đã ghé tai nói nhỏ.
Nghe Lý Thanh Hoa nói xong, Mã phu nhân quay lại bảo Vương Nhi đứng gần đấy rằng :
- Có người bị thương được anh con cứu về. Con xuống trông nom người bếpnấu nồi nước nóng để ta trị thương tích cho người bị nạn.
Thuyền đỗ sát bờ, hai người đầu trùm vải trắng khiêng cáng bước vàokhoang thuyền. Nhanh tay Lý Thanh Hoa đã lấy chiếc mền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-cuong-bat-hoai/2999558/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.