Có thể là do di truyền, thể chất Ngôn Hạ không được tốt lắm, hồi nhỏ cô thường xuyên đau ốm, có khi sốt đến hơn 40 độ. Trưởng thành rồi sức khỏe tốt hơn, chỉ bị cúm khi thay đổi thời tiết, lâu lắm rồi cô không phải đến bệnh viện.
Viêm dạ dày cấp tính khiến Ngôn Hạ đau dữ dội đến mức sắp co giật, cô vô thức túm lấy người bên cạnh thở hổn hển, cho đến khi đến bệnh viện mới buông lỏng tay. Áo khoác của Ninh Trác Nhiên bị cô làm cho nhăn nhún, tay anh còn có vài vết đỏ. Ngôn Hạ xấu hổ nói nhỏ: "Em không sao, anh về đi."
Ninh Trác Nhiên đứng bên cạnh giường, sắc mặt không tốt lắm.
Mùi thuốc khử trùng xộc thẳng vào mũi anh. Tuy không có nhiều người trong phòng bệnh nhưng đa số là trẻ em, bố mẹ ở bên cạnh vẫn khóc lóc ồn ào, bên cạnh giường bệnh còn có rác, trải giường đầy vết bẩn khả nghi,...
Ninh Trác Nhiên cau mày, nhanh chóng bước ra khỏi phòng cấp cứu.
Ngôn Hạ có chút thất vọng, tuy rằng cô chẳng dám mong Ninh Trác Nhiên ở lại chăm sóc nhưng lúc bệnh, ai cũng sẽ yếu đuối.
Một bà mẹ trẻ nghiêng người: "Bạn trai của cháu?"
Ngôn Hạ chán nản trả lời: "Ừm."
"Đẹp trai thì đẹp trai, nhưng cũng chẳng có ích gì." Bà mẹ trẻ quả quyết. "Bạn gái bảo đi về thì phải kiên quyết ở lại chứ! Lúc cần nghe lời thì không nghe, lúc không cần thì lại răm rắp nghe theo, haizz"
Ngôn Hạ có chút buồn cười, nhưng hốc mắt lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu/3356519/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.