Thấy Đổng Thanh Thư không thích ca hát như vậy, Kiều Đông Phong liền bật cười. Quả nhiên là một con người thẳng tính.
“Cô là không thích hát, hay là không thích làm việc cùng với tôi vậy?”
Kiều Đông Phong biết, hầu như người nào người nấy hợp tác cùng với anh đều âm thầm chê bai anh quá khắt khe, tính tình độc đoán. Bất quá Kiều Đông Phong cũng không quá để ý mấy chuyện vặt vãnh này, miễn là sản phẩm cuối cùng ra mắt phải thật tốt là được rồi.
Lúc làm việc của Đổng Thanh Thư, Kiều Đông Phong cảm thấy khá hài lòng.
Mặc dù đúng là tay ngang bước vào nghề thật nhưng giọng ca của cô lại chạm vào được cái tim của người nghe, khiến Kiều Đông Phong cảm thấy nhân tài này nếu bồi dưỡng một thời gian lâu có lẽ sẽ phát triển vượt bậc đây.
Tuy nhiên có lẽ… Đổng Thanh Thư không muốn đi theo con đường ca nhạc. Rõ ràng Kiều Đông Phong mở đường cho cô mấy lần, lại không nghe cô hó hé câu nào là muốn anh nâng đỡ cả.
Nên Kiều Đông Phong vẫn đang suy nghĩ, rốt cuộc là Đổng Thanh Thư cảm thấy anh chưa đủ ưu ái cô, hay là cô không thích ca hát thật đây.
Về vấn đề ca hát này, nói thật lòng mình Đổng Thanh Thư không cần suy nghĩ cũng có thể trả lời Kiều tổng một cách nhanh gọn.
“Tôi chỉ đơn thuần là không thích hát mà thôi.”
“Hửm?”
Kiều Đông Phong cảm thấy hơi khó tin. Một giọng ca sâu lắng cảm xúc như cô lại nói rằng bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/3467250/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.