Chương trước
Chương sau
Ngài tiến tới bên cạnh Đổng Thanh Thư, và rồi một bó hoa bất ngờ từ đâu đến che phủ tầm mắt của cô.

Đổng Thanh Thư ngỡ ngàng tay nâng bó hoa thật đẹp, cả trường quay ai nấy đều ngưỡng mộ không thôi mà hò hét.

Đổng Thanh Thư sửng sốt: “Sao ngài lại tới đây?”

Lệnh Thiên Từ khẽ cười nhìn cô, lại không để ý tới những ánh mắt vừa ngưỡng mộ vừa ganh tị ngoài kia.

“Em thích không?”

Đổng Thanh Thư tròn mắt nhìn ngài, lại phát hiện có rất rất nhiều người đang nhìn bọn họ, chưa kể là còn đang quay phim chụp ảnh.

Lời nói yêu thích muốn nói nhưng rồi lại tắc nghẽn nơi cổ họng, cô cũng không biết phải làm sao đây.

Nghe Mạc Thiên Quyết nói Lệnh tiên sinh đó giờ rất chán ghét truyền thông, tuy là điều hành cả một công ty giải trí lớn nhưng hiếm khi ngài ấy tiếp nhận phỏng vấn từ giới báo chí, không bao giờ muốn thu hút ánh nhìn của người khác.

Nhưng mà hôm nay ở chỗ đông người như vậy ngài ấy công khai tặng hoa cho cô, khẳng định rõ ràng mối quan hệ kim chủ nghệ sỹ trước mặt bao nhiêu người, ngài ấy không sợ phiền phức hay sao?

Đổng Thanh Thư nghĩ vẩn nghĩ vơ một hồi, còn suy nghĩ không biết có phải do lần đó Đổng Thanh Thư khóc, nên Lệnh tiên sinh mới lo lắng không yên, tranh thủ thời gian rảnh rỗi tới tham ban cho cô, muốn lấy lại cho cô vị thế hay không?

Đổng Thanh Thư lo lắng nhìn Lệnh tiên sinh, hoa thì cầm trên tay rồi nhưng câu hỏi của người đàn ông kia cô lại không trả lời, hại trường quay ai nấy đều lo âu nín thở chờ đợi kết quả.

Lệnh gia là người nào chứ? Nào phải nhân vật bình thường!

Đã được ngài ấy ưu ái bao dưỡng còn đích thân đến trường quay tham ban, tặng bó hoa lớn như vậy… nếu là người khác hẳn là lúc này đã nở mày nở mặt đến cỡ nào, còn không mau nhảy bổ vào lòng kim chủ ôm ôm hôn hôn, tìm cách lấy lòng người ta.

Nhưng Đổng Thanh Thư thì khác, cô không giỏi lấy lòng, càng không thể nào trước mặt bao nhiêu người ở đây làm nũng nói mấy lời ngọt ngào như ngày thường với Lệnh tiên sinh được.

Thấy Đổng Thanh Thư sững người, Phí Minh cũng phá lệ lên tiếng:

“Đổng Thanh Thư, còn không mau cảm ơn Lệnh gia.”

Đạo diễn Phí trước giờ sống rất bàng quang, đối với mấy cô nghệ sỹ tay mơ đi lên bằng cơ thể ông ấy chẳng thèm liếc nhìn nửa con mắt.

Nhưng Đổng Thanh Thư thì khác, Phí Minh có thể thấy rõ cô chính là một nhân tài, là một viên đá mài giũa cẩn thận sẽ thành ngọc! Nếu như Lệnh gia bao dưỡng cô, thì chính là vẹn cả đôi đường.

Một bên tiền tài đầy đủ, một bên thực lực có thừa, Lệnh gia chính là cần câu của Đổng Thanh Thư, cô còn không lanh lợi nắm bắt, thì đúng là ngốc đến không chịu nổi mà!

Nghe Phí Minh thúc giục, Đổng Thanh Thư có chút bối rối.

Lệnh Thiên Từ lại tiến tới nắm tay cô, dịu dàng trấn an.

Dường như mọi người đều thấy được Lệnh gia cưng chiều Đổng Thanh Thư như thế nào, lời đồn đại về việc ngài ấy trước giờ không xem trọng những tiểu minh tinh vây quanh mình càng được đẩy lên đỉnh điểm, mọi người dần tin tưởng, thế giới này sắp thay ngôi đổi chủ rồi, sau này chớ nên đắc tội với Đổng Thanh Thư.

Trái ngược với người khác vừa ngưỡng mộ lại vừa dè chừng cô, thì La Ý Hiên lại đứng ở một góc ghen tức đến đỏ cả mắt, còn thầm tính toán phải làm sao để hạ bệ được Đổng Thanh Thư, còn bản thân mình thì chễm chệ thay vào vị trí của cô.

Y tự mình cảm thấy bản thân tốt đẹp hơn Đổng Thanh Thư biết bao nhiêu, sao lại không thể lọt vào mắt xanh của người đàn ông đó được kia chứ.

Đổng Thanh Thư có được địa vị của bây giờ cũng chỉ là may mắn vớ được cành cao, dù sao cũng không thể so sánh với La Ý Hiên được.

La Ý Hiên không cam tâm chịu thua thiệt dưới tay của Đổng Thanh Thư… cú tát đó y mãi mãi không bao giờ quên.

Hiện tại được Tống tổng bao dưỡng không phải là không tốt, chỉ là… ông ta có sở thích quái đản trên giường, La Ý Hiên cảm thấy không bao lâu nữa mình sẽ chẳng thể chống đỡ nổi.

Chi bằng tìm cách quyến rũ Lệnh gia, được Lệnh gia để mắt tới thì sau này không cần phải lo lắng gì nữa rồi. Dẫu sao trước giờ ngài ấy cũng chưa từng nói là không thích nam nhân, La Ý Hiên rất muốn thử một chút. Y không tin mị lực của mình không thu hút được người đàn ông đó.

Dù sao để Tống tổng bao dưỡng cũng không phải là kế sách lâu dài. Mục tiêu tiếp theo La Ý Hiên hướng tới, phải là Lệnh tiên sinh!

Trước giờ La Ý Hiên rất được khen ngợi vì nhán sắc phi giới tính của mình, vả lại y cũng khôn khéo lanh lợi, La Ý Hiên không tin mình như thế lại có thể thua được một con nhóc khờ khạo ngốc nghếch như Đổng Thanh Thư.

Cứ thử mà xem, đợi một ngày La Ý Hiên y thành công cướp được vị trí đó từ tay Đổng Thanh Thư, xem cô ta còn dám lên mặt như thế hay không! Cái tát ngày hôm đó mãi mãi La Ý Hiên này cũng không quên, đừng tưởng y dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.