Chương trước
Chương sau
Từ lúc trở về từ chuyến đi chơi ở khu du lịch sinh thái kia, Đổng Thanh Thư cảm thấy Lệnh tiên sinh càng lúc càng kỳ quái. Ngài ấy rất hay nhìn cô chằm chằm, lại để ý nhất cử nhất động của cô… giống như sợ Đổng Thanh Thư trốn đi vậy.

Hôm nay lúc nằm trong lòng ngài xem kịch bản, Đổng Thanh Thư có mệt mỏi vươn vai một cái, vừa hay mắt nhìn lên trên lại thấy Lệnh tiên sinh đang chăm chăm nhìn về phía cô.

Trái tim Đổng Thanh Thư giật thót hoảng hốt:

“Sao ngài nhìn em dữ vậy?”

Nhưng Lệnh tiên sinh không nói gì, ánh mắt sắc bén kia tích tắc vài giây liền trở lại nhu hòa như ngày thường.

Ngài dịu dàng vuốt ve mái tóc cô, lại nói:

“Ngày mai tôi chở em đến trường quay.”

Ngày mai là ngày khởi quay Hung Thủ Thật Sự, Đổng Thanh Thư vừa nghe Lệnh tiên sinh nói muốn đưa cô tới, cô liền ngồi bật dậy phản ứng gay gắt.

“Thôi! Đừng như vậy!”

Thấy phản ứng này của Đổng Thanh Thư, Lệnh tiên sinh có hơi khựng lại đôi chút, rồi ngài lại nói:

“Em không thích tôi đến à?”

“Không… không phải, ý em không phải vậy.” Đổng Thanh Thư lắc đầu nguầy nguậy, không phải, ý cô không phải vậy mà.

Dù sao cũng nghe được Mạc Thiên Quyết nói về bệnh tình của Lệnh tiên sinh, Đổng Thanh Thư không dám kích động đến ngài. Cô cố gắng nói với chất giọng dễ nghe, từ tốn giải thích:

“Ngày mai báo chí đến đông đủ, em chỉ sợ phiền đến ngài thôi.”

Đây là lời thật lòng, Đổng Thanh Thư không có nói dối đâu.

“Tôi không cảm thấy phiền.”

“Nhưng sẽ khó xử cho ngài lắm.”

Đổng Thanh Thư thực sự không muốn để Lệnh tiên sinh đến phim trường thật. Một phần vì cô sợ Lệnh tiên sinh sẽ vì cô mà vướng phải những thị phi không đáng có, một phần cô cũng ngại thân phận của ngài ấy… không muốn phô trương làm gì những chuyện thế này.

Tuy nhiên nếu Lệnh tiên sinh nằng nặc muốn đi, Đổng Thanh Thư cũng không thể từ chối được.

Cô nhìn về phía ngài ấy, đợi chờ xem người đàn ông kia sẽ đưa ra quyết định gì.

Thế nhưng cuối cùng ngài ấy vẫn lựa chọn làm theo ý cô.

Lệnh Thiên Từ thở dài một hơi, nói với cô: “Vậy ngày mai tôi bảo Mạc Thiên Quyết đưa em đi.”

“Dạ.”

Đổng Thanh Thư gật đầu đồng ý, lại ngoan ngoãn tiến tới hôn lên môi Lệnh tiên sinh.

“Ngài đừng hiểu lầm ý em nha?”

“Tôi còn có thể hiểu làm chuyện gì đây?”

Lệnh tiên sinh rất thoải mái ôm tấm lưng gầy nhỏ của Đổng Thanh Thư vào lòng, lại vui vẻ nhận lấy nụ hôn của cô.

“Thì hiểu lầm em không muốn ngài tới trường quay đó.”

Cô mổ mổ lên môi ngài, lại nói: “Hiểu lầm em không thương ngài, muốn vạch rõ ranh giới với ngài.”

Thấy Đổng Thanh Thư ngoan ngoãn lấy lòng ôm ôm hôn hôn mình. Tinh thần của Lệnh Thiên Từ cũng trở nên phấn chấn hơn.

Tuy là miệng nói

“Tôi biết rồi, sẽ không hiểu lầm đâu.”

Nhưng thật ra ngài vẫn đang nghĩ: Chứ còn không phải là em không muốn để người khác biết tôi là kim chủ của em hay sao.

Lệnh Thiên Từ cứ ậm ừ cho có, cũng không tỏ ra bực mình hay như thế nào. Nhưng nhìn vào đôi mắt của ngài ấy, Đổng Thanh Thư nhận ra có lẽ Lệnh tiên sinh đang không vui.

“Em chỉ là hy vọng mình có thể bình bình yên yên diễn tốt vai diễn này thôi.”

Đổng Thanh Thư ngồi lại ngăn ngắn trên ghế, cô nắm lấy tay Lệnh tiên sinh thật lòng tâm sự với ngài.

“Em không muốn ngài vì bảo vệ em mà đứng trước mũi giáo dư luận, bị người ta đem ra mổ xẻ moi móc thông tin đâu…”

Giới truyền thông nhất định sẽ vì chuyến tham ban của Lệnh tiên sinh mà dậy sóng. Lệnh tiên sinh đi cùng cô chủ yếu cũng là muốn củng cố địa vị giúp cô, để người khác nhìn thấy sau lưng cô là có ai hậu thuẫn bảo vệ. Đổng Thanh Thư khẳng định Lệnh tiên sinh vừa tới, còn chưa tới nửa ngày sau đã lên ngay mặt báo trang đầu tiên với những tiêu đề giật tít.

Thế nhưng Đổng Thanh Thư lại không muốn sự phô trương này, cô cảm thấy tài nguyên hiện tại mình đang có đã là quá đủ rồi, chuyện còn lại là nên thu liễm tránh những việc thị phi, sau đó trau dồi thêm về diễn xuất, cố gắng hoàn thành tốt công việc của mình.

Sau chuyến đi chơi đó cô đã nhận ra mình không nên suy nghĩ quá nhiều nữa.

Đã bước chân vào showbiz thì không được yếu lòng như vậy.

Lệnh tiên sinh nói đúng, cái ngài ấy đang cho cô chỉ là một cái cần câu. Chẳng qua cần câu này dát vàng, cầm có hơi nặng tay…

Nhưng Đổng Thanh Thư cô cũng phải biết tận dụng thì mới có thể câu được cá tốt.

Và cô của bây giờ, muốn chứng minh rằng mình là một “ngư ông” rất giỏi. Vai diễn tới tay cô, cô nhất định phải hoàn thành thật tốt.

Những lời mà La Ý Hiên hôm đó chê bai cô, Đổng Thanh Thư không thể để nó biến thành sự thật được.

Thấy Đổng Thanh Thư vì lo lắng mình sẽ nghĩ nhiều mà cố gắng giải thích, tâm trạng của Lệnh tiên sinh cũng tốt hơn rất nhiều.

Ngài ôm lấy Đổng Thanh Thư vào lòng, đặt mông cô ngồi lên chân của ngài. Hai người mặt đối mặt, trao cho nhau một nụ hôn ngọt ngào.

“Được rồi, không cần phải giải thích nữa, tôi đã hiểu rồi.”

“Ngài hiểu thật sao?”

Đổng Thanh Thư giương ánh mắt long lanh nhìn ngài, Lệnh tiên sinh thấy thế thì gật đầu.

“Ừ, tôi biết là tiểu phượng hoàng nhà tôi rất lo lắng cho tôi, không muốn tôi vướng phải thị phi.”

Đổng Thanh Thư nghe thế thì gật gù. Mặc dù cô biết Lệnh tiên sinh là người không màng thị phi, đối với những tin bát quái ngài chẳng khi nào để tâm cả. Nhưng cô thì có đó, cô rất để tâm, cô cũng không muốn ngài ấy vì mình mà xuất đầu lộ diện để thiên hạ được dịp soi mói.

Chị Hà đã nói rồi, người đàn ông này chưa từng vì hứng thú với nghệ sỹ nào mà ký kết cùng họ hợp đồng bao dưỡng cả. Nhưng ngài ấy lại chọn cô, lại vì cô mà ràng buộc mình bởi một bản hợp đồng như thế.

Vậy nên Đổng Thanh Thư cảm thấy đối với mối quan hệ này thật chất với cô cũng không có hại. Nên cô mới không thực sự nổi giận khi mà bản thân bị lừa vào tròng.

Thêm với lời kể của Mạc Thiên Quyết hôm đó…

“Lệnh gia có bệnh hẳn là tiểu thư cũng cảm nhận được. Đối với cô, ngài ấy có chấp niệm vô cùng lớn, tôi cũng chưa từng thấy ngài ấy vì ai mà trở nên mất kiểm soát như thế.”

“Có lẽ chỉ có cô mới có thể giúp bệnh tình của ngài ấy tiến triển tốt lên.”

“Lệnh gia ghét uống thuốc, cũng không tiếp nhận điều trị. Mỗi tháng đến lúc phát bệnh đều là dày vò khổ sở, hy vọng cô có thể trở thành liều thuốc an thần của ngài ấy, khiến Lệnh gia mau chóng khỏe lên.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.