Bốn người ngồi nhìn nhau trầm mặc không nói được câu nào.
“…” Đồng Tuệ Linh thấp thỏm nép sát bên cạnh Phương Dục lánh nạn, thầm nghĩ đúng là xui xẻo mà!
Ai mà có ngờ Lệnh gia lại đưa Đổng Thanh Thư đến đây để nghỉ dưỡng đâu. Lại càng không nghĩ tới sao lại trùng hợp đến mức nguyên cái khu sinh thái to oành như thế, mà Đổng Thanh Thư lại vừa vặn mua kem gần nơi Đồng Tuệ Linh đang luyên huyên kể chuyện…
Mà kể chuyện bình thường thì không nói, tự dưng đang nói xấu người ta cái bị người ta phát hiện. Nghĩ coi có xui không?
Đúng là xui xẻo hết mức, nãy giờ cô ta nói cái gì, hẳn là Đổng Thanh Thư đều đã nghe hết ráo rồi!
Trong khi Đồng Tuệ Linh đang thấp tha thấp thỏm không yên, Phương Dục lại cứ thản nhiên mỉm cười xem trò hay.
Đồng Tuệ Linh nổi giận, ở dưới gầm bàn cô đá vào chân Phương Dục mấy cái, đưa mắt quét nhìn y mong mỏi sự giúp đỡ.
Nhưng Phương Dục chỉ nhún vai tỏ vẻ không phải chuyện của mình, sau đó lại tiếp tục đảo mắt nhìn vở kịch vừa mới mở màn.
Đổng Thanh Thư cũng không tính là giận thật, cô chỉ bực mình khi nhận ra bản thân bị lừa dối bởi chính người mà mình tin tưởng thôi. Cũng may mắn việc này đối với cô có lợi, nếu không Đổng Thanh Thư sẽ phải nghiêm túc suy xét lại xem có nên tiếp tục làm bạn với Đồng Tuệ Linh không…
“Có lời gì để giải thích với tôi hay không?”
Đổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/3467231/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.