Ăn xong bữa tối Đổng Thanh Thư cắt ít kiwi để Lệnh tiên sinh vừa xem thời sự vừa ăn, còn cô thì cong đuôi đi dọn dẹp.
Cảm giác bình yên như sống cùng một nhà này khiến đầu óc cô có chút lơ lửng. Dẫu biết người đàn ông này chẳng phải là thương gia bình thường, cũng không phải là nhân vật mà mình có thể tùy ý dây vào, nhưng Đổng Thanh Thư cứ đôi lúc không kiềm được lại tự mình tơ tưởng rằng có thể hẹn hò cùng với người đàn ông hoàn mỹ ấy.
Đúng là lần đầu biết yêu mà, nhưng xui xẻo lại đi yêu ngay Lệnh gia nhỉ?
Cô vừa rửa bát vừa thở dài, lại nghe tiếng lê dép tiến vào.
“Lệnh tiên sinh?”
Dĩa trái cây kia nhanh chóng trơn bóng không còn lại chút gì. Lệnh tiên sinh dường như ăn rất ngon miệng, sau đó sáp lại gần bỏ dĩa trái cây đã ăn xong xuống bồn rửa, rồi tranh thủ hôn lên gò má của Đổng Thanh Thư.
“Ngon lắm, cảm ơn em.”
Trái tim của Đổng Thanh Thư đập rộn ràng, cô hơi cười, rồi lại cố tỏ ra bình tĩnh.
“Ngài có vẻ thích kiwi nhỉ?”
“Tôi nói mình thích sao?”
Đổng Thanh Thư lắc đầu, nhưng cô khẳng định:
“Nhưng tôi biết là vậy.”
Lệnh tiên sinh cũng không có ý định đôi co, ngài cười: “Cứ cho là như vậy.”
Thật chất, Lệnh Thiên Từ thật sự thích kiwi, nhớ lúc còn bé ngày nào ngài cũng ăn kiwi, ăn đến mức trong nhà không sót lại trái nào, người làm mỗi ngày đi chợ đều phải mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/3467193/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.