Lệnh Thiên Từ hôn cô nhưng tay không nhàn rỗi, hết gãy lên đóa hoa anh đào trước ngực cô rồi lại du hành xuống địa phương vô cùng nhạy cảm phía dưới. Người đàn ông nọ tấn công vô cùng dồn dập, ma sát phiến hoa mềm mại kia cho đến khi nơi đó nhỏ nước khóc than một trận thì mới chịu buông tha. 
Ngón tay có chút thô ráp men sâu vào bên trong, Đổng Thanh Thư vốn dĩ đang mê man lại như tỉnh táo trong nháy mắt, cô mếu máo nhăn mặt muốn khóc, một phần vì đau một phần vì khoái cảm bất ngờ ập tới lấn át lý trí cô. 
Thế nhưng người đàn ông nọ không hề dừng lại, anh cúi đầu khẽ hôn hôn lên vầng trán hơi ẩm ướt mồ hôi của cô, ngón tay cứ thế tiến sâu vào bên trong vách thịt mềm mại, giúp người phụ nữ dưới thân làm quen dần với sự xâm nhập. 
“Ưm… nhẹ, nhẹ chút…” 
Đổng Thanh Thư nhỏ giọng cầu xin, cô bây giờ như cá mắc cạn vậy, vô cùng đáng thương trong mắt anh, hiện tại chỉ có thể mặc cho cơ thể bị người đàn ông kia chi phối tất cả, cô lúc này hoàn toàn vô lực yếu đuối, ngoại trừ há miệng rên rỉ với cơ thể căng cứng ra, Đổng Thanh Thư không thể làm gì khác hơn. 
“Ngoan, không sao đâu, đừng sợ.” 
Lệnh Thiên Từ hiếm khi lại ôn nhu vỗ về người khác như vậy, anh ân cần xoa xoa mái tóc cô, “Em từ từ chậm rãi cảm nhận thử xem là đau hay là thích.” 
Giọng nói của anh trầm thấp mang theo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/2983225/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.