Đồng Tuệ Linh ôm một bụng hoài nghi mà không dám hỏi thẳng Đổng Thanh Thư, cuối cùng sau một hồi im lặng, Đổng Thanh Thư mới hỏi ngược lại cô ta.
“Sao hả? Bị tôi mắng đến phát ngốc rồi à, sao không nói gì nữa?”
“Thì tôi còn dám nói gì đâu… bị cô mắng té tát, cũng hên không phải mùng 1, chứ không tôi xui cả tháng thì cô liệu hồn.”
Đồng Tuệ Linh là chúa mê tín, đã thế gần đây tìm được một vị kim chủ vô cùng ngon lành cành đào, cô ta ngoài đóng phim còn mở hẳn một shop thời trang bán quần áo và phụ kiện to hoành tráng ở trên con phố lớn Lệ Lan, công việc làm ăn quả thực là càng ngày càng ăn nên làm ra, được ra phết.
“Nhưng dù sao cũng vui mà, cô đừng có bi quan làm gì.” Đồng Tuệ Linh chẹp miệng, bắt đầu suy tính: “Dẫu cho mai sau anh ta không để ý đến cô, nhưng chẳng phải bây giờ lịch sử tình trường của cô đã có thêm một cái tên Lệnh Thiên Từ rồi sao, không phải rất ngầu à?”
“Ngầu?” Đổng Thanh Thư thật hết nói nỗi.
“Đầu óc của cô suy nghĩ nông cạn quá rồi!” Đổng Thanh Thư hừ lạnh một tiếng, tức đến phát điên.
Nhưng những lời Đồng Tuệ Linh nói sau đây còn khiến cô hoảng hốt hơn nữa:
“Cô không biết đó thôi, hôm qua ngoài bỏ thuốc cô, tôi cũng có… nhúng tay đến ly rượu của Lệnh gia nữa.”
Đồng Tuệ Linh vừa kể vừa hãnh diện với chiến tích của mình, nghĩ lại hôm qua cô ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/2983217/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.