Lúc Lệnh tiên sinh rời đi, Đổng Thanh Thư vẫn còn chưa hết bàng hoàng ngồi thẫn thờ ở trên ghế.
Bản hợp đồng tình nhân đang nằm chễm chệ trên bàn dường như đang nhắc nhở cô, những gì xảy ra vừa rồi chính là hiện thực, chẳng phải là do cô mệt mỏi quá mà phát rồ viễn tưởng.
Người đàn ông kia thực sự muốn bao dưỡng cô, anh ta đến đây đương nhiên không phải chỉ để ăn cơm, mà còn là để báo cho cô biết: Lệnh gia muốn bao dưỡng cô! Cô không có cơ hội từ chối!
Cái tin động trời này rơi xuống đỉnh đầu khiến Đổng Thanh Thư cảm giác trời đất như quay cuồng, vạn vật sinh linh héo mòn, thế giới những tưởng đã diệt vong.
Bây giờ nghĩ lại cô vẫn còn cảm thấy ấm ức lắm, lẽ ra khi nãy cô phải mạnh mẽ từ chối thẳng thừng với anh ta, giống như khi đó cô đã từ chối với trợ lý Mạc vậy, nói rằng tôi làm quái gì mà cần anh bao dưỡng.
Thế nhưng lúc đó khi người đàn ông kia cao cao tại thượng nâng ngón tay tinh tế đẩy bản hợp đồng về phía cô, nói với cô rằng:
“Tôi sẽ bao dưỡng em.”
Trong khoảnh khắc, miệng lưỡi Đổng Thanh Thư như bị băng keo dính chặt lại không thể phản bác được lời nào. Cô chỉ có thể ú ớ không thành lời, nhìn Lệnh tiên sinh bằng ánh mắt trăn trối.
Có lẽ biểu cảm của cô quá mức thái quá, cô không cần thốt ra câu “Tôi làm quái gì cần kim chủ” thì Lệnh tiên sinh cũng ngờ ngợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-mot-long-muon-bao-duong-toi/2983200/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.