Nghe nói anh ta rất cótiền...
Hôm nay nếu không phải sư tỷ (học tỷ = chị học chung trường, để là sư tỷnghe hay hơn) nhờ cậy, thì cô – Bàng TửLê – đời này tuyệt đối không thể có dịp ngồi chung với kẻ giàu sang.
Len lén ngước mắt nhìn người đối diện đẹp trai, lạnh lùng, không kiên nhẫn kia,cô ngồi ăn món ngon với tâm trạng phức tạp, nếu anh ta có thể cười một cái, vậythì thật sự rất hoàn mỹ.
Có điều đối phương im lặng, ngược lại khiến cô càng thoải mái, cô không cầnphải nói gì, chỉ cần nghiêm túc, tập trung ăn uống thật tao nhã, sau đó còn cótiền cầm, như vậy chẳng phải là quá tuyệt vời sao?
Anh ta nghĩ anh ta là người có tiền hả? Cô giỏi nhất là ứng phó với người cótiền, nên cô đã cố ý chọn món ăn đắt tiền nhất, cộng thêm tiền thù lao của sưtỷ nữa, cực kỳ có lợi đó.
“Cô Quý, xin nói thẳng, tôi không phải là đối tượng kết hôn lý tưởng của cô,đối với chuyện hôn nhân tôi cũng không có hứng thú.” Mạc Hạo Cấp không thèm đểý tới cô gái nhút nhát đang ngồi đối diện kia, phát hiện ánh mắt cô buồn bã,ai! Anh thật sự cảm thấy vừa chán nản vừa đáng thương hại.
Đôi mắt Bàng Tử Lê sáng lên, chính là như vậy! Thật tốt quá, anh ta không cóhứng thú với chuyện hôn nhân, điều này làm cho cô nghĩ đến một cách kiếm tiềnkhác, cô che miệng lại, tránh để người khác thấy mình đang cười.
Mạc Hạo Cấp nhíu mày, không phải cô ta muốn khóc chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-dinh-doat/2549416/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.