Hỉ phòng to như vậy nhưng lại tĩnh lặng như tờ, chỉ có tiếng hít thở bên tai, Ân Trục Ly nhếch môi cười, cúi người hôn lên môi của Thẩm Đình Giao. Thẩm Đình Giao hơi giật mình, một lúc lâu sau mới ôm nàng đáp lại.
Hôn môi như vậy cũng không phải lần đầu, Ân Trục Ly tăng thêm chút lực, Thẩm Đình Giao khẽ rên một tiếng nhưng cũng ngoan ngoãn đáp lại nàng. Tay Ân Trục Ly dần mò xuống dưới, quần dài của Thẩm Đình Giao xũng giống với loại bán ở Cẩm tú trang trong thành Phú Quý, Ân Trục Ly cởi nó mà chẳng có chút khó khăn nào. Nàng quăng hết quần áo xuống dưới đất, bàn tay đi vào, Thẩm Đình Giao lạnh tới co người lại, cuối cùng cũng để mặc cho nàng nắm lấy.
Nàng nhẹ nhàng vuốt ve, cũng đợi hắn động tình mà cứng rắn.
(Ặc!! ! Ta thề là ta đang đổ mồ hôi sôi nước mắt với mấy cảnh này!)
Thẩm Đình GIao vẫn nằm ngửa trên giường, nàng ngồi trên đùi hắn, tự nhiên cởi áo ra, không có chút thẹn thùng nào. Nàng đã cởi giá y, chỉ còn váy lụa màu đỏ và áo yếm cũng màu đỏ, nàng vuốt mái tóc che trước ngực, hai tay lại mò dây buộc rối rắm sau lưng, rất nhanh đã đem cái yếm cởi bỏ. Ánh mắt của Thẩm Đình Giao dần tối lại, cổ họng động đậy nuốt nước miếng một cái.
Ân Trục Ly quăng áo yếm kia xuống đất rồi lại khom lưng nâng mặt hắn lên “Cửu gia, lại đây.”
Hơi thở của Thẩm Đình GIao dần dồn dập, hai má ửng hồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-bi-lua-roi/2152622/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.