Thiểm Châu là một nơi nằm trên đường từ Trường An tới Lạc Dương, phía đông có núi, phía tây giáp tỉnh Đồng Quan, phía nam là rừng, núi sông hùng vĩ, địa thế hiểm yếu, là một nơi thật tốt để sơn tặc hành nghề.
Ngày thứ năm, lúc này chính là mùa táo, lúc đi ngang Thiểm Châu, Ân Trục Ly dẫn Thẩm tiểu vương gia đi dạo trên đường, mua thật nhiều táo và các loại mứt hoa quả. Ân Trục Ly không ăn đồ ngọt, Thẩm Đình Giao cũng không thích lắm, hắn nhìn thấy ngon nên mua nhưng không ăn hết nổi. Mua rồi cũng đem lên phân phát cho đám Trương Thanh, Tiểu Hà.
Xe ngựa ra khỏi thành, qua khỏi thôn HƯng Nguyên thì đi vào một con đường rừng nhỏ. Con đường vắng vẻ chỉ có tiếng chim kêu. Thẩm Đình Giao khều Ân Trục Ly, lo lắng cau mày “Thật sự là không có cướp chứ?”
Tiểu Hà ngồi trước cười nói “Cửu gia yên tâm đi, con đường này bình thường rất ít người, cỏ dại um tùm thế này, dù có cướp thật thì chúng cũng chết đói lâu rồi.”
Mọi người cười đùa huyên náo, Ân TRục Ly vỗ nhẹ lên lưng hắn, không nói gì.
Xe ngựa đi tới lưng chừng núi, tiến lùi đều khó, phía trước lại có một đám người ngựa, nhìn tướng tá thì chính là cướp. Đao dài dưới ánh nắng hắt lên ánh sáng chói mắt, đám người ngựa đi trước đều kinh hoàng.
Mười mấy tên cướp kia đều rất lợi hại. TRương Thanh và Tiểu Hà bảo vệ Thẩm Đình Giao, Ân Trục Ly và mười người kia thì ngăn cản. Đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-bi-lua-roi/2152587/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.