Ngày hôm sau, Cửu Vương Gia Thẩm Đình Giao biết tin Ân Trục Ly bệnh nặng, đặc biệt tới thăm nàng.
Ân Đại đương gia dựa vào đầu giường, xua đuổi mấy thị nữ trong phòng ra ngoài rồi hất cằm “Ngồi đi.”
Thẩm Đình Giao bước tới ngồi trên cái ghế trước giường nhưng hai người lại chẳng nói chuyện gì. Cuối cùng Ân đại đương gia không chịu được, nhấc lên một góc chăn gấm “Nếu ngài tạm thời không có việc gì phải đi thì lên đây nằm với ta. Đừng ngồi đó quấy rầy ta nghỉ ngơi.”
Thẩm Đình Giao hơi do dự “Như vậy, hình như không hợp lễ lắm?!”
Ân Đại đương gia lại không để ý chút nào “Ở nhà Thương nhân không câu nệ như thế, nếu không thì làm sao ngài có thể đi vào khuê phòng của bản Đại đương gia?” Thấy Thẩm Đình Giao vẫn còn do dự, nàng mới thấp giọng nói “Có Thanh Uyển trông chừng bên ngoài rồi.”
Thẩm Đình Giao cởi áo choàng rồi nghiêng người cởi giày, lại leo lên giường nằm cùng nàng.
Ân Trục Ly đưa tay đắp chăn gấm cho hắn, trong phòng ngoài tiếng than cháy trong lò sưởi thì không còn tiếng động gì. Thẩm Đình Giao nhìn Ân Trục Ly rồi nằm sắp lại, gác cằm lên hai tay, giọng nói có chút buồn bực “Trục Ly, nàng nói xem có phải là ta rất vô dụng không?”
Ân Trục Ly mỉm cười “Trong hoàng gia, vô dụng mới là chuyện tốt. Ngài xem mấy ca ca kia, ai mà không giỏi văn giỏi võ, ai mà chẳng phải nhân trung long phượng, cuối cùng thì như thế nào?”
Thẩm Đình Giao bị chặn họng nên không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-bi-lua-roi/111139/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.