Lúc Thẩm Đình Giao tỉnh lại thì thấy mình đang ở một căn nhà tranh, hắn nhìn cái giường đơn sơ mà xa lạ này suy nghĩ hồi lâu mới tỉnh táo lại, vừa muốn đứng dậy đã thấy Ân Trục Ly từ bên ngoài bước vào, trong tay bưng bát canh gừng “Đây, nhân lúc còn nóng thì uống đi.”
Thẩm Đình Giao nhìn thấy nàng thì cảm thấy an tâm, cũng không hỏi đây là đâu mà ngoan ngoãn cầm bát canh uống liền một hơi. Ân Trục Ly sờ trán hắn thì thấy không còn nóng nữa mới yên lòng.
Hắn uống xong bát canh, Ân Trục Ly tới cảm tạ chủ nhà rồi cùng hắn phi ngựa trở về. Lúc này đã gần đến giờ Dậu nhưng Ân Trục Ly cũng không dám ra roi thúc ngựa vì sợ hắn lại ói.
Dừng lại nghỉ một chút thì thấy một khu vườn, trong đó có mấy quả cam chín mọng giữa những tán lá xanh, trông rất đẹp. Ân đại đương gia lại có chút ngứa da “Ngài ngồi đây, bản Đại đương gia đi hái mấy quả cam.”
Đối với chuyện này thì Thẩm tiểu vương chỉ có chút ý kiến nhỏ “Hái quả trên cao ấy, quả lớn nhất ấy!”
Ân Đại đương gia cũng nghe theo lời dặn dò của hắn, lập tức nhảy lên cây mà tìm trái lớn nhất, thấy quả màu cam thì ngắt lấy, được năm quả, nàng vốn hay cưỡi ngựa nên tay áo hơi nhỏ, mấy quả cam này lại to, nhìn qua nhìn lại cũng không biết nhét vào chỗ nào cho được. Nhưng Đại đương gia cuối cùng cũng nghĩ ra cách, nhét vào ngực hai quả, trên tay cầm ba quả.
Nàng nhảy về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kim-chu-bi-lua-roi/111135/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.